You are here

Blog của VietTuSaiGon

Việt Nam có nguy cơ vỡ nợ như Lào?

Câu trả lời là có, nếu như chính phủ vẫn tiếp tục điều hành theo kiểu ò e í e kèn tang, vặt lông đừng kêu như hiện tại. Không riêng các chỉ số kinh tế có vấn đề, mà các chỉ số xã hội, chỉ số an toàn tâm lý của người Việt cho đến lúc này có lắm vấn đề để lo ngại. Và, nếu tiếp tục điều phối liều lĩnh thì việc vỡ nợ, đi đến phá sản diện rộng là thấy trước mắt.

Miếng thơm ngon béo bổ của Chúng Ta

Câu hỏi đặt ra chung chung cho hội nghị nhà văn trẻ tại Đà Nẵng trung tuần tháng Sáu năm 2022 vừa qua là “Vì sao chúng ta viết?”. Một câu hỏi có tính chất chung chung và không cần câu trả lời, bởi nó đóng vai trò huấn thị hơn là hỏi. Bởi bản chất câu hỏi không phải là hỏi mà nhắc mượn sức mạnh tập thể để điều động khả năng cá nhân và vắt kiệt nếu có thể. Trong chừng mực và ý nghĩa khác, lời huấn thị này như một câu lệnh nhằm hướng toàn bộ người cầm bút trẻ phải nhắm mắt làm ngơ trước hiện tình đất nước. Và nó là cái lệnh chấm dứt mọi ảo tưởng về tự do sáng tạo, viết lách.

Người Việt, phần đông thực dụng và xấu xí

Nếu bạn đọc bài viết này, bạn thấy khó chịu, tức giận, không nghi ngờ gì nữa, bạn đang nằm trong số đông mà bài viết đề cập. Ngược lại, bạn đọc bài viết xong, thấy nhức nhối, tê buốt lồng ngực, thì bạn gắng giữ sức khỏe nhé, bởi điều đó quan trọng cho cộng động chung quanh bạn. Bởi bạn còn nhiều việc để làm lắm.

Vừa đánh trống vừa la làng, Chính phủ phải chịu trách nhiệm!

Đến thời điểm hiện tại, rất khó để nói rằng Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính vô can trong vấn đề kit test Việt Á nói riêng và hàng loạt vụ tội ác gây nên cái chết đau đớn cho gần ba vạn người Việt Nam hồi giữa năm 2021 nói chung. Và, càng khó nói hơn khi chính ông Phạm Minh Chính vừa diễn kịch lại vừa làm đạo diễn, thậm chí vừa biên kịch cho vở kịch chống dịch của ông mà càng chống thì càng chết, lại vừa làm khán giả vỗ tay cứ như là rất vô tư xem kịch người khác.

Đừng mang giá sách so sánh với giá rượu bia

Có điều lạ, mà chỉ có ở giáo dục, các nhóm ngành khác ít so sánh. Ví dụ như ngành y tế, ngay cả trong vụ kit test Việt Á nổi cộm và nhức nhối, chẳng ai so sánh giá bộ kit test với giá rượu bia, và các ngành khác, cũng chẳng ai so sánh với giá rượu bia, thế mà ngành giáo dục, người ta so sánh với giá rượu bia như một phép tính phổ thông, gần đây là so sánh giá sách với giá rượu bia.

Quá sá là tốn kém và kệch cỡm!

Hình ảnh các lãnh đạo cao cấp nhất trong hệ thống cầm quyền đảng Cộng sản Việt Nam đi xem bóng đá khiến tôi ngỡ ngàng vì mức độ tốn kém và màu mè, lòe loẹt của nó. Nhìn thì chỉ thấy đơn đơn, mỗi ông/bà một ghế, hai hàng ghế thì có thêm dãy bàn để trà, nước. Nhưng kì thực, nó không chỉ đơn giản vậy. Một số người ví von với hình ảnh các nguyên thủ quốc gia khác đi xem bóng đá với tác phong dung dị, đơn giản… Nhưng bản chất của nó còn rối rắm và gây lãng phí hơn gấp bội lần, không thể so sánh với bất kì nơi nào.

Phạm Minh Chính tinh tướng, ngớ ngẩn hay là…?

Đó là một tay rất thủ đoạn, có thể nói mọi động thái cho đến lúc này, là sự tiếp nối của một chuỗi, hay một kiểu thủ đoạn vặt mà các nhà lãnh đạo Cộng sản Việt Nam hay lơ mơ nghĩ rằng dùng nó, mình sẽ phân hóa cái nội bộ đối phương. Mọi chỉ dấu “ngớ ngẩn” của lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam trong rất nhiều lần tiếp xúc với phương Tây, đặc biệt Mỹ, đều cho thấy điều này. Thế nhưng lần này thủ đoạn của Chính thâm, có phần thực dụng hơn.

Cấm, kiểm duyệt và tác dụng ngược

Mục đích của kiểm duyệt nhà nước độc tài là nhằm tìm ra những chi tiết bất lợi cho nhà độc tài và đi ngược với đường lối tuyên truyền của họ. Mục đích của cấm đoán, cắt bỏ sau kiểm duyệt nhà nước nhằm tránh phổ biến những gì có tính “phản động, đồi trụy…” theo tiêu chuẩn thẩm mỹ và nghệ thuật nhà nước.

Việt Nam chỉ còn đúng một nước chọn

Cho đến lúc này, Việt Nam vốn dĩ quen đi hai chân trên hai thái cực và đã đến đoạn đường mà hai thái cực đó giãn rộng đến độ nguy cơ không thể tiếp tục đi được nữa, phải chọn một trong hai thái cực, Mỹ, phương Tây hay Nga, Trung? Có lẽ, Việt Nam không còn chọn lựa nào khác ngoài Mỹ, phương Tây.

Ta đã thấy gì sau bao năm?

Những ngày này, giữa tháng Tư này, trước đây gần nửa thế kỉ, nhân dân hai miền Nam và Bắc đón nhận một biến cố, biến cố của kẻ thắng cuộc và biến cố của bên thua cuộc. Sở dĩ tôi gọi biến cố bên thắng cuộc và đồng nhất họ với bên thua cuộc trong một biến cố bởi vì nếu nhìn từ bên ngoài thì miền Bắc đã thắng miền Nam, nhưng nhìn sâu xa hơn thì quốc gia này, dân tộc này đã thua, đã đón nhận một biến cố mà ở đó, các giá trị văn minh của cả hai miền chính thức bị bức tử, một chu kì mới với đầy rủi ro, hoang mang và tan thương đang bắt đầu.

Trang

Subscribe to RSS - Blog của VietTuSaiGon