You are here

Blog của VietTuSaiGon

Đi tù như đi nhà nghỉ?!

Trần Văn Dự - cựu Phó cục trưởng Cục Quản lý xuất nhập cảnh (A08) Bộ Công an, nói trước toà: "Tôi số đen, không may thì thôi trả lại cho Nhà nước cũng được, không sao cả". Ông cũng nói lại lời nói của ông với vợ: ""Em chuẩn bị ba tỷ và anh sẽ đi nghỉ dưỡng một thời gian rồi sẽ về". Trong nhiều diễn biến khác, trong đó có một vụ người chồng đến đón vợ ra khỏi trại tạm giam (mà lẽ ra cô này phải tiếp tục ra tòa và thụ án vì tội cầm cái lô đề có tổ chức), anh chồng cũng tuyên bố khi thấy vợ khóc sụt sịt vì được thả rằng “khóc chi mà khóc, vào đó cũng giống như đi nhà nghỉ thôi!”...

Chính sách công an trị, lợi bất cập hại

Khi anh giáo dục bằng bạo lực và đe nẹt, chắc chắn anh đã lấy dần đi tính người và quá trình giáo dục của anh sẽ sớm đẩy con người đi đến chỗ thú vật. Dạy người để thành một con thú, rất dễ một khi chọn bạo lực và cũng rất dễ bị chính con thú ấy quay lại cắn kẻ đã dạy nó. Bàn rộng ra, trong một xã hội dùng công an trị và biến mỗi công an trở thành một con thú giữ nhà của chế độ, sau đó biến nhân dân thành một bầy thú biết sợ hãi, đương nhiên chọn dùng bạo lực là một phép ưu tiên, và cái giá của việc biến nhân dân thành con thú là nguy cơ bị cắn tập thể rất cao.

Thuế phi nông nghiệp, thêm một cái tròng vào cổ dân

Nhớ có lần, trong một cuộc họp Quốc hội, một ông nghị nào đó đã rất nhiệt tình, hào hứng khuyên Nhà nước, Chính phủ nên tận thu nhân dân bằng chiêu thức vặt lông vịt, phải biết vặt từ từ để “nó khỏi kêu”. Và hình như, sau đợt bùng phát dịch, mặc dù phải trải qua rất nhiều tai tiếng, nghiệt nỗi miếng cũng thiếu mà tiếng cũng mang, ngân sách hạn hẹp, chính phủ tiến hành vặt lông, nhưng có vẻ như vặt không được êm và khéo cho lắm, nên mới vặt lông được vài con đã nghe kêu om sòm, kêu thất thanh...

Ba con dê bị mất từ một nền giáo dục trộm cắp

Những năm sinh viên, tôi và bạn bè gốc quê của mình đi làm thuê, thường thì đi theo nhóm, một nhóm chừng năm đứa, rủ nhau đi làm, có nhóm đi dạy thêm, có nhóm đi bồi bàn, có nhóm đi làm thêm những việc có tính chất “thợ đụng”, ai kêu gì làm nấy. Nhóm tôi ngoài việc đi dạy thêm còn đi bồi bàn trong những ngày cuối tuần mới đủ tiền thuê trọ, tiền ăn.

Làm gì có chính sách Đại đoàn kết dân tộc?!

Ông Nguyễn Phú Trọng không ngừng kêu gọi và đôn đốc thực hiện chính sách Đại đoàn kết dân tộc mọi lúc, mọi nơi. Thế nhưng câu chuyện lại tác động ngược, vì đâu?

Từ những năm giữa thập niên 1980 của thế kỉ trước đến nay, chính sách Hòa hợp hòa giải dân tộc và chính sách Đại đoàn kết dân tộc được nhắc tới nhiều nhất, thậm chí hao tiền tốn của cho quá trình thực thi chính sách này, nhưng hiệu quả thì hoàn toàn ngược lại. Vì sao có chuyện tréo ngoe như thế này?!

Những tiếng súng từ câu chuyện Nam tiến

Vụ Tin Lành Degar những năm 2001, 2004, 2008 và vụ mới đây nhất, nhiều người đồng bào thuộc tộc người thiểu số vũ trang tấn công làm chết nhiều cán bộ ở huyện Cư Kuin tỉnh Đắc Lăk, Tây Nguyên, rồi sau đó là các vụ bắt bớ hàng loạt những người đồng bào thiểu số vận áo quần rằn ri trên khắp mọi miền Việt Nam, nếu nhìn bề ngoài, đây là một cuộc truy lùng tôi phạm, nhưng nhìn sâu vào bản chất, đây là một cuộc Nam tiến hết sức khốc liệt của người miền Bắc và cũng là câu chuyện giữ đất một cách vô vọng của người bản địa Tây Nguyên, cụ thể ở đây là các tộc người thiểu số.

Những bà mẹ bị biến thành “nước rửa tiền”

Có thể nói rằng chưa bao giờ, chưa có đất nước nào mà hình ảnh người mẹ lại bị mang ra lợi dụng, rẻ rúng và biến thành bù nhìn, bình phong hay nước rửa tiền như hình ảnh bà mẹ Việt Nam.

Có thể có những bà mẹ trên quốc gia khác bị con cái đối xử bất hiếu trong những căn nhà xập xệ hoặc trong những ngôi nhà khang trang, nhưng chắc chắn một điều, họ không bị biến thành mẫu số chung để bán đứng như Việt Nam.

Học thêm, học hè, đầu mối của tham nhũng và tội ác

Bắt đầu ba tháng hè, thời tiết nắng ngóng, thế nhưng hỉ hè chưa kịp ráo mực thì học sinh lại chuẩn bị học hè, học hết gần ba tháng hè, nghỉ vài ngày lại vào niên khóa mới, lại học thêm. Nói đến sự học ở xứ này chỉ có thể tóm tắt trong mấy chữ “đầu tắt mặt tối”. Học quần quật, học cay đắng, học ù lì, học mệt phờ, cắn răng mà học, gồng lưng mà học… Cái sự học lấy mất tuổi thơ, lấy mất tuổi trẻ và cuối cùng là lấy luôn mọi thứ cần thiết để trang bị cho cuộc đời, cho cả khi tuổi già, đó là nhân cách, lương tri và lòng tự trọng.

Nhìn Tuấn Ngọc, nghĩ đến tiếng hát Lộc Vàng

Không phải ngẫu nhiên mà cư dân mạng bỗng dưng đổi quốc hiệu Việt Nam thành Chiều Nay một cách hài hước. Và cho đến thời điểm này, dường như nhắc đến chuyện gì có vẻ nhạy cảm, cần tránh trớ thì người ta dùng ngay chữ Chiều Nay thay thế cho chữ Việt Nam. Nó như một sự bỡn cợt chua chát mà trước đó không lâu, nó là sự thất vọng của khá nhiều người hâm mộ danh ca Tuấn Ngọc. Chuyện này làm nhớ tới danh ca Lộc Vàng, Hà Nội.

Hệ thống đánh hội đồng một phụ nữ? Cuộc chơi sẽ về đâu?

Vụ việc của cô Hiệu trưởng Lê Thị Dung ở Nghệ An, đến nay, có thể nói rằng hiệu ứng dây chuyền của nó đã đến độ không thể dừng lại được, bởi ngọn hỏa hoạn đã chính thức thiêu rụi căn nhà niềm tin vào lẽ phải, cũng như sự tử tế còn sót lại trong hệ thống xã hội chủ nghĩa này. Hay nói khác đi, sự cố chấp, lấp liếm và gắng gượng lấy tay che khuất mặt trời của giới quan lại địa phương ở đây đã đẩy tình huống, sự vụ đến chỗ tiến thoái lưỡng nan…

Trang

Subscribe to RSS - Blog của VietTuSaiGon