You are here

Blog của VietTuSaiGon

Chung quanh chuyện giữ Tết - bỏ Tết

Trong vài năm trở lại đây, có nhiều người, trong đó, Giáo sư Nông nghiệp Võ Tòng Xuân là người kiên trì nhất, suốt mười ba năm kêu gọi bỏ Tết Việt, và một người nữa, bà Tiến sĩ Đoàn Hương, tuy không kêu gọi bỏ Tết Việt nhưng luôn đăng đàn tuyên bố “Tết không bao giờ ở trong nước, tìm một nơi nào đó thật xa Việt Nam” nhằm ám chỉ sự chán chường của bà với Tết. Và nhiều nhà văn, nghệ sĩ trong và ngoài nước công phá vào việc nấu bánh chưng, bánh tét (hồn Tết), nhấn mạnh rằng việc ấy vô bổ, chán chường...

Canh bạc Tết

Tết lại về, dù muốn hay không muốn, trái đất đủ vòng quay, lịch pháp đủ một cuốn và con người đủ trải bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông... Tết lại về!

“Tết về”, hai tiếng ấy như bừng tỉnh với người xa quê, suốt một năm dài bôn tẩu, biền biệt nơi xứ người. Và cứ đến cuối tháng Chạp, những chuyến xe, chuyến tàu, chuyến bay chất nặng tâm tình quê hương, chất nặng tâm trạng của người “qui cố hương”.

Chợ giáo dục Việt Nam

Một dân tộc tốt đẹp sẽ có một thể chế chính trị tốt đẹp với một nền giáo dục tốt đẹp tỏa ra mùi thơm của lòng cao thượng, lòng nhân ái, tính trung thực và sự minh tuệ của tri thức. Ngược lại, một quốc gia tệ hại, hỏng hóc thì không những giáo dục mất đi mùi thơm mà còn có thể bốc ra mùi xú khí, xú uế bởi lòng tham, sự dốt nát, tính ích kỉ và nhỏ nhen. Vậy giáo dục Việt Nam đang tỏa ra mùi gì?

Mười năm, nghĩ về Văn Đoàn Độc Lập

Mười năm trước, tức năm 2014, trong một quán cà phê tại thành phố Sài Gòn, những con người, (cũng có thể gọi họ là những con người vĩ đại), họ là những nhà văn, nhà thơ, những nghệ sĩ đã chính thức rời bỏ Hội Nhà Văn Việt Nam, có vài người từng là đảng viên Cộng sản kỳ cựu nhưng đã chính thức rời bỏ các sinh hoạt đảng... Họ đã ngồi lại với nhau, lên kế hoạch, thành lập Văn Đoàn Độc Lập - nơi gặp nhau của những tác phẩm văn chương cởi mở, tự do, không bị ràng buộc bởi ý thức tuyên truyền và không bị khuôn giới trong ý hệ của đảng cầm quyền, phát triển các giá trị tiến bộ, nhân văn...

Phép thử đầu năm của Tổng Bí thư

Nói là phép thử cho sang thôi, chứ thực hay thử bây giờ cũng như nhau, vấn đề chỉ cho thấy sau gần nửa thế kỉ thống nhất, đất nước hoàn toàn thống nhất về mặt địa lý nhưng tư tưởng và tình cảm con người vẫn phân rõ hai vùng. Vĩ tuyến 17 năm xưa chỉ phân ranh giới giữa miền Bắc và miền Nam, với hai chính thể rõ ràng, còn vĩ tuyến tư tưởng bây giờ không phân ranh giới rõ ràng, nó bàng bạc khắp đất nước, xẻ đôi đất nước bằng giới tuyến Dân Chủ và Độc Tài.

Nếu thay tủy trong hệ thống?

Vụ việc ở tỉnh Lâm Đồng, Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh bị bắt, sau đó, đường dây tội phạm bị phanh phui và nguy cơ phải thay tận tủy sống cơ thể đảng tỉnh này rất có thể xảy ra. Điều này vô tình nhắc đến câu nói của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trước đây “Nếu bắt hết thì lấy ai làm đây?”. Hình như sau nhiều năm đốt lò, ông Trọng đã có một cách làm việc mới và đội ngũ mới để chuẩn bị cho việc thay tủy.

Lạy “xá lợi tóc” ở chùa Ba Vàng

Khi sống quá lâu trong chuồng trại, dù không muốn, con người vẫn phải nhiễm mùi chuồng trại, đó là lẽ tất yếu. Nhìn lại một quá trình dài sống trong nền chính trị hà khắc, một chiều và độc đoán, với nền giáo dục trên đe dưới búa, luôn sản xuất ra bạo lực, lòng tham và bất tín, bất phẩm hạnh... Thì rất khó để tin rằng dân không bị ngu hóa, rất khó để tin rằng con người không trở nên mụ mị và mê tín.

Chuyện lạy cọng cỏ (hay cọng lông, có thể là lông nhân tạo?!) được cho là xá lợi tóc của Đức Thích Ca ở chùa Ba Vàng, Quảng Ninh chỉ là một biểu hiện chứ không phải hiện tượng.

Các ông Củi

Lò chống tham nhũng của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nhen lên được hơn ba năm, và liên tục ba năm cháy ngùn ngụt, cháy không ngưng nghỉ, cháy không hề ngớt và tình trạng củi cũ cháy chưa xong đã thấy củi mới tuồn vào lò, đến độ có người lo vỡ lò. Và, đến lúc này, người ta còn “lạc quan” tin rằng lò ấy có thể đốt cả trăm năm vẫn chưa hết củi, bởi củi chưa bao giờ thiếu và rừng toàn củi nên chẳng có lý do nào để lo lò ngừng cháy hay nguội lạnh. Thế củi ở đâu ra nhiều thế?

Một cuối năm tê tái

Tình hình kinh tế Việt Nam ở những tháng cuối năm càng trở nên thê thảm hơn sau ba năm đóng băng. Chính xác là kể từ khi dịch cúm COVID-19 bùng phát, các đợt cách ly, giãn cách, báo động đỏ, phong tỏa đã nhanh chóng đẩy thành phố Sài Gòn từ chỗ một thành phố năng động, đầu tàu kinh tế xuống mức ì ạch, phì phò thở cầm hơi và, cho đến lúc này, sự ảm đạm đã có mặt ở mọi nơi. Nhưng, việc thắt chặt qui định nồng độ cồn và ráo riết kiểm tra nồng độ cồn một lần nữa tung quả đấm vào cơ thể kinh tế đang thở thoi thóp Việt Nam.

Vũ lực mềm trong giáo dục

Hình ảnh các học sinh trung học cơ sở dồn cô giáo vào chân tường, lấy máy điện thoại ra quay phim, vác cây dọa đánh cô, chọc chẹo, sỉ vả và ném dép vào trán cô giáo đến bất tỉnh tại trường trung học cơ sở Văn Phú, huyện Sơn Dương, tỉnh Tuyên Quang mấy ngày nay như một cú tát lạnh lùng vào gương mặt giáo dục Việt Nam.

Trang

Subscribe to RSS - Blog của VietTuSaiGon