You are here

Blog

Ảnh của tuongnangtien

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Bi Chừ Bên Nớ Ra Răng?

Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…

Trẩn Thị Lam (Hà Tĩnh)

30 tháng 4 sau bốn mươi mốt năm

Đứng ở Bắc Vĩ tuyến 17, nhìn về phía Nam, bên kia cầu Hiền Lương, trước đây 41 năm là lãnh địa của Việt Nam Cộng Hòa. Và đứng trên suy nghĩ của người miền Bắc lúc bầy giờ thì đó là nơi “đồng bào miền Nam bị o ép, không có cơm ăn áo mặc, đau khổ vì bọn ngụy quân ngụy quyền…” theo lối nhồi sọ của người Cộng sản. Để rồi sau 41 năm, người ta lại đứng trên cầu Hiền Lương và nghĩ rằng giá như lúc đó đừng có ngày 30 tháng 4. Giá như… và giá như… cá chết sớm hơn nữa!

Ảnh của canhco

Đất nước.

Nhân bài thơ của cô giáo Lam ở Hà Tỉnh “Đất nước mình ngộ quá phải không anh?” đang làm xúc động cộng đồng mạng, xin mạn phép làm bài thơ nhỏ, tiếp nối nguồn cảm hứng của cô.

 

Đất nước.

 

Đất nước mình không những “ngộ” đâu em

Mà phải nói là rất “ngầu” mới đúng

Từ Bắc vô Nam dân không ai cầm súng

Nhưng giết đồng bào là số một em ơi

 

Người ở quê tưới rau bằng thuốc lạ

Kẻ thị thành dùng hóa chất nuôi heo

Miếng thịt đỏ để mười ngày không thối

Và dân ta cứ thoải mái rao mời

 

Hãy gấp trang báo & tắt TV

http://youtu.be/wsEhrOg0TgM
Gửi một bài hát đến những ai đang muốn mở mắt nhìn quê hương, đón lấy quê hương với sự thật.
-------------------

HÃY GẤP TRANG BÁO & TẮT TV

Sáng tác & trình bày: TK

-------------------
Tôi đã thấy đất nước mình được gọi tên là thiên đường

Và tôi cũng thấy những bóng tối phủ vây trên từng phố phường

Và tôi thấy từng mẹ già được quay hình để gắn huân chương

Và tôi cũng thấy bao người già sống lây lất trên đường

Ảnh của nguyenhuuvinh

Thảm họa môi trường: đằng sau là một sự thật không thể che giấu

Thảm họa đang tăng dần

Thảm họa đầu độc môi trường sống ở Miền Trung đã ngày càng tăng và chưa có thời điểm dừng lại. Các loại sinh vật biển đã chết và đang tiếp tục chết. Không chỉ ven bờ, mà cả những loài động vật biển ở tầng nước sâu như cá voi cũng đã từ giã cuộc đời với biển để phơi xác ở vùng biển các tỉnh Việt Nam.

Ảnh của songchi

Những suy nghĩ rời tháng Tư.

Song Chi.

+Cứ vào những ngày tháng Tư là lòng lại trĩu nặng. Càng đọc những bài viết của mọi người về cái ngày 30.4.1975 và những gì xảy ra trước đó, cũng như những gì đã và đang xảy ra cho đất nước này, dân tộc này trong 41 năm qua là lại cảm thấy hết sức nặng nề.

Lịch sử chỉ có thể được xếp lại khi tất cả phải được bạch hóa, sự thật được trả lại, đúng sai được gọi đúng tên.

Chu Xuân Phàm gởi thông điệp cho ai?

Bờ biển Đà Nẵng cũng bị hiện tượng cá chết hàng loạt, trôi dạt lên bãi cát. Thêm một tỉnh nữa trong chuỗi những tỉnh bị cá chết dọc bờ biển và cũng là sự trùng hợp kì lạ là các tỉnh này đều có người Trung Quốc thuê đất dọc bờ biển. Đương nhiên câu chuyện cá chết và người Trung Quốc thuê đất không có mối liên hệ trực tiếp ở từng địa phương nhưng lại có mối liên hệ sâu xa từ nền móng chính trị cho đến chù quyền quốc gia cũng như tư cách đạo đức của nhà cầm quyền.

Nước Lào không bình yên

Nước Lào, một quốc gia đất rộng người thưa, xưa nay vốn rât yên bình. Song nay đã trở thành bãi chiến trường trang giành ảnh hưởng giữa Việt nam và Trung quốc vì quyền lợi quốc gia của mỗi nước là điều ít ai biết. Việc quốc gia này ủng hộ một phía hay im lặng, trong các tranh chấp trong khu vực, nhằm để nhận các khoản viện trợ đều xuất phát từ quyền lợi của quốc gia và dân tộc họ mà thôi. Song mọi việc không dễ dàng như thế.

30/4, nói về một cuộc chiến thống nhất khác

 

Sau khi cá và biển chết, những con người Việt Nam đầu tiên chịu nạn bởi ánh hào quang phát triển XHCN đang bắt đầu quằn quại trên đất liền. Miền Trung giàu có biển khơi sẽ còn nhiều năm nữa nằm trong sự sợ hãi của khách du lịch toàn cầu, bởi sự chọn lựa dứt khoát giữa thép và cá tôm từ chính quyền.

Ảnh của nguyenhuuvinh

Cười ra nước mắt: Tổ Quốc, có bao giờ nhục thế này chăng?

 

Cười ra nước mắt: Tổ Quốc, có bao giờ nhục thế này chăng?

Nhại thơ Chế Lan Viên: Tổ Quốc có bao giờ đẹp thế này chăng.

Hỡi sông Hồng tiếng hát bốn nghìn năm
Lòng sông có bao giờ cạn thế này chăng?

Trang

Subscribe to RSS - blog