You are here

Những suy nghĩ rời tháng Tư.

Ảnh của songchi

Song Chi.

+Cứ vào những ngày tháng Tư là lòng lại trĩu nặng. Càng đọc những bài viết của mọi người về cái ngày 30.4.1975 và những gì xảy ra trước đó, cũng như những gì đã và đang xảy ra cho đất nước này, dân tộc này trong 41 năm qua là lại cảm thấy hết sức nặng nề.

Lịch sử chỉ có thể được xếp lại khi tất cả phải được bạch hóa, sự thật được trả lại, đúng sai được gọi đúng tên.

Quá khứ chỉ có thể ngủ yên khi hiện tại tốt đẹp hơn và tương lai rộng mở trước mắt dân tộc, còn nếu không, quá khứ sẽ mãi là nỗi đau, sự tiếc nuối, và chiến tranh dù đã lùi xa nhưng hòa bình, thống nhất thực sự chưa bao giờ có trong lòng người VN, cũng như độc lập- tự do- hạnh phúc thực sự chưa bao giờ có trên đất nước này, cho dân tộc này.

Những thế hệ đi trước, dù thuộc phe này hay phe kia, đã có những sai lầm dẫn đến cái ngày 30.4, kể từ đó VN đi ngược chiều với nhân loại văn minh, tiến bộ, bỏ lỡ bao nhiêu cơ hội phát triển, cả một xã hội bị tàn phá, hủy hoại về mọi mặt và người VN hoặc sống cuộc đời tha hương tứ xứ hoặc sống với tâm thế ở trọ ngay trên quê hương mình.

Nếu thế hệ ngày hôm nay không làm gì để sửa chữa lại cái sai lầm, cái bi kịch khủng khiếp ấy thì khoảng cách giữa VN và thế giới sẽ càng lúc càng nới rộng, thậm chí, một số phận như Tây Tạng cũng là điều có thể thấy trước.

..........

+ Chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa cộng sản đều gây ra những tội ác kinh khủng cho nhân loại, nhưng những quốc gia theo chủ nghĩa phát xít thì bạo phát bạo tàn còn những quốc gia theo chủ nghĩa cộng sản (dù đúng tính chất hay chỉ là “giả cầy”) thì tồn tại lâu hơn nên mức độ tác hại nhiều khi còn lớn hơn.

Cũng như vậy, mọi chế độ độc tài đều gây ra những tai họa và hậu họa to lớn cho đất nước, cho dân tộc họ. Nhưng một chế độ độc tài do một đảng cộng sản cầm quyền sẽ để lại những di hại nặng nề hơn.

Bởi vì không những ngồi xổm lên luật pháp, coi khinh nhân dân như cỏ rác, hành xử như thể đất nước là tài sản riêng muốn làm gì thì làm, muốn khai thác, mua bán, đổi chác, thế chấp, vay nợ gì tùy ý (đặc điểm chung của mọi chế độ độc tài) mà nó còn vô thần, không có tín ngưỡng, chà đạp tôn giáo, “ngu dân hóa” giáo dục, khinh rẻ văn hóa nghệ thuật…Nên con người và xã hội dưới một chế độ độc tài do một đảng cộng sản cầm quyền bị tha hóa đi, cái thiện, cái đẹp, lương tâm, sự tử tế, lòng tự trọng, tính nhân văn…tất cả đều bị xói mòn, tiêu diệt, và sẽ phải mất rất nhiều thời gian, nhiều thế hệ để sửa chữa, xây dựng lại sau khi chế độ ấy sụp đổ.

..........

+ Có cần phải có thêm một ngày nói dối (Ngày 1 tháng Tư) khi bạn đang sống trong một xã hội như VN, với một đảng và nhà cầm quyền như đảng và nhà nước cộng sản VN?

Song, sự dối trá không phải là “đặc sản” của riêng đảng và nhà nước cộng sản VN, mà là của mọi đảng, mọi nhà nước cộng sản trên thế giới và chủ nghĩa cộng sản nói chung.

Đây chỉ là một vài trong số rất nhiều nhận định của các chính khách, nhân vật nổi tiếng trên thế giới đã nói về sự dối trá của cộng sản:

Mikhail Gorbachev, Tổng Bí Thư đảng cộng sản Liên Xô:

“I have devoted half of my life for communism. Today, I am sad to say that: The communist Party only spreads propaganda and deceives.” (“Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng, cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá.”)

Boris Yeltsin, Tổng Thống Nga:

“Communists are incurable, they must be eradicated.” (“Cộng Sản không thể nào sửa chữa, mà cần phải đào thải.”)

14th Dalai Lama, lãnh đạo tinh thần của Phật giáo Tây Tạng từ năm 1950:

"Communist born from poverty and ignorance, raised by lies and violence, died in contempt and curses of mankind". (“Cộng Sản sinh ra từ đói nghèo và ngu dốt, lớn lên bằng dối trá và bạo lực, chết đi trong sự khinh bỉ và nguyền rủa của toàn thể nhân loại”)

Angela Merkel, Thủ Tướng Đức:

“The communists make the people deceitful”. (“Cộng Sản đã làm cho người dân trở thành gian dối”)

Nguyễn Văn Thiệu, Tổng Thống VNCH:

“Đừng nghe những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn những gì cộng sản làm”

v.v….

..........

+ Khi biến cố 30.4 xảy ra, đã có rất nhiều quân nhân của quân đội VNCH từ tướng, tá cho tới những cấp bậc thấp hơn, tuẫn tiết bằng cách này cách khác, tại nơi này nơi khác. Có thể tìm thấy khá nhiều trang web, blog ghi lại danh sách những vị đã tự sát trong những ngày cuối cùng, ví dụ: http://saigonecho.info/main/lichsuvn/37-chientranhvn/17190-danh-sach-qua... http://dienhanhvanhoaquocte.org/chao/node/767 http://namrom64.blogspot.no/2012/08/nhung-vi-tuong-vnch-tu-sat-30041975....

Lẩn thẩn tự hỏi không biết bây giờ nếu chế độ cộng sản ở VN sụp đổ, trong hàng trăm ông tướng (chưa nói đến cấp thấp hơn) của đảng, có ông nào có đủ dũng cảm tự sát không nhỉ.

..........

+ Những từ ngữ, cụm từ gợi lên những ký ức cay đắng hoặc kinh hoàng về những chính sách sai lầm, những tội ác từ khi đảng cộng sản lên cầm quyền ở VN: “Cải cách ruộng đất”, “Vụ Nhân văn Giai phẩm”, “vụ án xét lại những năm 60-70 của thế kỷ XX”, “kiểm điểm, phê và tự phê, chỉnh huấn” đối với văn nghệ sĩ, trí thức, “hợp tác xã”, “đi học tập cải tạo”, “ đi kinh tế mới”, “cải tạo tư sản mại bản”, “cải tạo công thương nghiệp”, chiến dịch “Bài trừ văn hóa đồi trụy-phản động” (sau 30.4.1975), “thuyền nhân”, “đổi tiền”, “xuất khẩu lao động”, “giải phóng mặt bằng, cưỡng chế thu hồi đất đai”, “dân oan”, “tự xử”, “tự tử trong đồn công an”, “đúng quy trình, “tàu lạ”, “bạn vàng”…

Và chắc chắn là còn thiếu sót rất nhiều...

Ghí chú:

- “Tự xử” nói lên tình trạng người dân “tự làm luật” với nhau và với chính quyền. Ví dụ như những vụ người dân hè nhau đánh đập, có khi tới chết, một kẻ bắt trộm chó. Hoặc có những bệnh nhân, sản phụ bị tử vong do cung cách làm việc tắc trách, vô lương tâm của đội ngũ y bác sĩ, cán bộ y tế, khiến người nhà nạn nhân tức giận, xông vào bệnh viện đập phá đồ đạc, đuổi đánh y bác sĩ, hoặc mang xác nạn nhân tới bệnh viện để đòi làm ra lẽ.

Có những vụ người dân khiếu nại mãi nhưng chính quyền địa phương vẫn không giải quyết, buộc họ phải cùng nhau “làm luật” như vụ hàng ngàn người xuống đường phản đối việc khai thác cát gây sạt lở nặng cửa biển Cửa Ðại của sông Trà Khúc, tỉnh Quảng Ngãi năm 2013 (“Dân xuống đường, phản đối khai thác cát,” Người Lao Ðộng), “Dân vây nhà máy phân bón gây ô nhiễm” (Zing.vn) ở Thanh Hóa năm 2016…

Có những khi, vì uất ức, tuyệt vọng quá mức, người ta chỉ còn cách đem chính sinh mạng của mình ra “tự xử.” Ðã có những vụ tự thiêu, tự sát mà nguyên nhân sâu xa do cách làm ăn quan liêu, coi thường tính mạng, danh dự nhân phẩm người dân của nhà cầm quyền, hay do luật pháp bất công, xét xử oan sai. Trong đó được dư luận biết đến nhiều là vụ tự thiêu ngay trước cửa UBND tỉnh Bạc Liêu của bà Ðặng Thị Kim Liêng, thân mẫu cựu tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần vào tháng 7.2012; hay vụ anh Đặng Ngọc Viết xả súng bắn vào 4 cán bộ nhà đất tại trụ sở UBND TP Thái Bình sau đó tự sát vào tháng 9.2013….

-“Đúng quy trình”: từ việc bổ nhiệm cán bộ sai quy định, cho phép xây nhà trái phép, tổ chức đấu thầu làm sao mà Trung Cộng thường xuyên thắng thầu các công trình ở VN, mặc dù từ chất lượng, hiệu quả, tiến độ thi công…các công ty Trung Quốc đều thua xa các công ty Nhật Bản và phương Tây khác cùng tham gia đấu thầu, nhưng khi bị chất vấn thì phía VN lại trả lời “mọi thứ đều đúng quy trình”, cho đến tiêm chết người, bỏ tù oan người dân đến cả 10, 18 năm, thực phẩm bẩn làm chết người từ từ…tất cả đều “đúng quy trình”...

..........

+ Chỉ một thời gian ngắn sau ngày chiến tranh VN kết thúc, mà bên thắng cuộc gọi đó là chiến thắng vĩ đại, là công cuộc giải phóng vĩ đại, người VN-chủ yếu là từ miền Nam, bên thua cuộc, bắt đầu ồ ạt bỏ nước ra đi.

Một trong những cuộc di dân/tỵ nạn lớn nhất thế kỷ XX.

Trong đó có những thành phần ưu tú nhất của chính quyền VNCH cũ và của miền Nam.

Nhưng rồi trong suốt 41 năm qua, những chuyến ra đi ấy chưa bao giờ ngừng lại.

Cũng không hề có dấu hiệu khi nào sẽ chấm dứt.

Dù không ồ ạt, đánh động thế giới như những năm 70-80 thế kỷ trước, nhưng đa dạng hơn về thành phần, bây giờ là người Việt cả nước, thuộc đủ mọi lứa tuổi, xuất thân, chính kiến, lý lịch, và đi bằng nhiều cách, nhiều con đường khác nhau…Đi xuất khẩu lao động hoặc đi làm rồi tìm cách ở lại, đi du lịch rồi trốn ở lại, đi theo diện hôn nhân, đi học, đi theo diện kinh doanh mở cơ sở làm ăn…

Trong đó có những thành phần ưu tú nhất, được học hành đàng hoàng, thậm chí đang thành đạt trong xã hội VN. Không chỉ là chuyện “chảy máu chất xám”, mà cả tiền bạc cũng theo họ tuôn sang nước khác…

Một trong những thành quả lớn nhất của cái gọi là chiến thắng lẫy lừng tháng 4.1975.

Và bây giờ nếu cá tôm, thú rừng đi được thì có lẽ chúng cũng bỏ đi nốt.

..........

+41 năm, sau ngày VN thống nhất, 2 trong số những thành tựu lớn nhất của đảng và nhà nước cộng sản, đó là tạo ra một bộ máy quan lại, công an, viên chức từ trên xuống dưới chỉ biết có tiền, và vì chỉ biết có tiền, nên họ sẽ hết sức phò cái chế độ này để tiếp tục vơ vét và không bị thất thoát số tài sản khủng đã kiếm được; thứ hai, tạo ra một xã hội VN hoàn toàn bị tê liệt, chết lâm sàng, không biết mình đã bị đánh cắp những quyền gì và không còn có khả năng phản kháng.

..........

+Ngẫm lại lời tiên đoán của Cố Tổng thống Ngô Đình Diệm năm xưa:

“Nếu bọn Việt Cộng thắng, thì quốc-gia Việt-Nam cũng sẽ bị tiêu-diệt và sẽ biến thành một tỉnh nhỏ của Trung-hoa Cộng-sản. Hơn nữa toàn-dân sẽ phải sống mãi mãi dưới ách độc tài của một bọn vong bản vô gia đình, vô tổ quốc, vô tôn giáo." (nhân dịp khánh thành đập Đồng Cam, Tuy-Hòa 17.9.1955).

Và tương tự, là câu nói của bào đệ Tổng Thống Ngô Đình Diệm, Cố vấn Ngô Đình Nhu:

“Giả sử mà Nam Việt bị Bắc Việt thôn tính, thì sự Trung Cộng thôn tính Việt Nam chỉ là một vấn đề thời gian.

Trong hoàn cảnh hiện tại, sự tồn tại của miền Nam vừa là một bảo đảm cho dân tộc thoát khỏi ách thống trị của Trung Cộng, vừa là một bảo đảm một lối thoát cho các nhà lãnh đạo Cộng Sản Bắc Việt, khi họ ý thức nguy cơ họ đang tạo cho dân tộc. Nhưng ngày nào họ vẫn tiếp tục thực hiện ý định xâm chiếm miền Nam thì họ vẫn còn chịu sự chi phối của chính sách chiến tranh xâm lăng của Trung Cộng, thay vì chính sách sống chung hòa bình của Nga Sô.” (Chính đề VN)

Những lời nói như tiên tri ấy bây giờ đang trở thành sự thật!

Nhìn lại ngoài khơi từ xa đến gần, trên đất liền từ Nam ra Bắc, tất tần tật những chỗ đắc địa nhất, ngon ăn nhất về kinh tế cho tới những vị trí nguy hiểm nhất về mặt an ninh quốc phòng, Trung Quốc đều có mặt. Trong mọi lĩnh vực từ chính trị, kinh tế, văn hóa, giáo dục, xã hội…đều có bàn tay, “bóng dáng” của Bắc Kinh.

41 năm sau ngày đất nước thống nhất, VN bây giờ như con cá nằm trong cái lưới giăng sẵn của Trung Cộng. Con cá vẫn lờ đờ bơi, nhưng Bắc Kinh muốn cất lưới lúc nào cũng được, và suy cho cùng, cũng chẳng cần phải cất lưới làm gì.