You are here

Blog

Nghĩ về chuyện cầm bút và bồi bút

Trong vài ngày trở lại đây, kể từ khi lễ kỉ niệm “40 năm giải phóng miền nam” bắt đầu rục rịch cho đến khi nó kết thúc, rồi sang ngày Báo Chí Thế Giới, báo chí ở Việt Nam xuất hiện khá nhiều nhân vật “gương mẫu”, tiêu biểu, từ các đồng chí cựu chiến binh xuất hiện trên truyền hình với những chuyện xuất thần cho đến các đồng chí xuất hiện trên báo, nếu không xuất thần thì cũng xuất chúng, nói chung là xuất…!

Ảnh của canhco

Hòa giải, những bàn tay gỗ.

Ba mươi ngày trong tháng Tư của năm 2015 âm thầm theo dõi những bài viết, hình ảnh trong và ngoài nước là dịp may nhận chân gần như toàn bộ quá khứ, một quá khứ rất gần bởi chỉ 40 năm, thời gian chưa đủ hình thành được một chu kỳ mà lịch sử cần, nhưng lại quá đủ để thấy được diện mạo của hai phía trong ngày kỷ niệm 40 năm này.

Bên thắng cuộc, chữ của Huy Đức, định hình đảng cộng sản Việt Nam một cách cay đắng, vẫn cười rất tươi và hát rất vui về cái ngày mà phía ngược lại chưa lau khô hết được nước mắt.

Một ngày lịch sử bị phán xét

Lê Diễn Đức

Ngày 22 tháng 4 Quốc hội Ba Lan đã biểu quyết với 396 phiếu thuận, 5 phiếu chống và 14 phiếu trắng,  chọn ngày 8 tháng 5 là lễ quốc gia - Ngày Chiến thắng phát xít Đức và bãi bỏ ngày 9 tháng 5 được áp dụng mấy chục năm nay.

Ảnh của tuongnangtien

Đất Nước Nhìn Từ Long An

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến

Họ dốt về chuyện quản lý đất nước, quản trị điều hành. Còn chuyện trấn áp kiểm soát thì họ khá lắm.

Đoan Trang

Ảnh của nguyenvubinh

Lý tưởng

     Trong những năm gần đây, số người tham gia vào phong trào dân chủ Việt Nam đã tăng vọt, và có lúc bùng nổ. Đây là điều rất đáng mừng, có nguyên nhân quan trọng từ việc bùng nổ thông tin trên mạng Internet toàn cầu, và đặc biệt là mạng xã hội facebook. Xét dưới góc độ ý thức chính trị khi tham gia vào phong trào dân chủ, những người đấu tranh thường có hai hình thái: trực tiếp và gián tiếp.

Cho ngày ba mươi tháng tư : nỗi đau và tình yêu

Nếu một cộng đồng có một ngày mà trong ngày đó một nửa số người cảm thấy hạnh phúc và một nửa số người cảm thấy đau khổ thì ta nên đứng về nửa nào ?

Những người có hiểu biết và lương tri sẽ chọn đứng về phía nỗi đau.

Tôi chưa bao giờ dám nói gì về ngày ba mươi tháng tư. Bởi vì thực tế quá phức tạp và những gì tôi biết là quá ít ỏi và rất có thể là không chính xác so với sự thật của cuộc chiến, một cuộc chiến mà chỉ tên gọi của nó thôi cũng đã có thể gây ra cả một cuộc chiến khác.

SÀI GÒN THƯƠNG MẾN

Sài Gòn bây giờ thành phố đã đổi tên

Tôi vẫn muốn gọi bằng cái tên thương mến cũ

NGUYỄN TƯỜNG THỤY

==========================

Sài gòn xưa “Hòn ngọc Viễn Đông”

Bây giờ Viễn Đông thành phố nào là hòn ngọc?

Tôi nghĩ thế thấy thương yêu da diết

Một Sài Gòn rực rỡ nét hào hoa.

 

Tôi đến Sài Gòn vừa dứt can qua

Thấy ngơ ngác trước đô thành lộng lẫy

Tôi thương Sài Gòn bằng những gì tôi thấy

Cố đô một thời tráng lệ kiêu sa.

Trang

Subscribe to RSS - blog