You are here

Blog

Từ ăn mày đến ăn mày dĩ vãng

Ăn mày và ăn mày dĩ vãng, hai khái niệm này tuy hai mà một. Nếu như ăn mày là hành động (mang tính chuyên nghiệp) thời hiện tại, dùng mọi khả năng có được để xin ăn, để nhận lòng thương từ đồng loại thì ăn mày dĩ vãng nghe ra đáng sợ hơn.
Bởi đối tượng, chủ thể của ăn mày dĩ vãng hoàn toàn khác với ăn mày đơn thuần, ăn mày dĩ vãng bao hàm cả loại người/hạng người không hề đói kém hay khó khăn giống như ăn mày nhưng lại có hành tung và mục tiêu đậm chất ăn mày.

Ảnh của nguyenhuuvinh

Chủ trương lớn của Đảng – Tai họa khủng cho dân

Chừng đó câu hỏi cần được trả lời. Những điều rút ra qua vụ Bôxit để trả lời câu hỏi đó, đã thể hiện bản chất của những chủ trương lớn và cái Đảng đã đẻ ra những chủ trương lớn kia đang phục vụ ai? Khi mà các chủ trương lớn của đảng là tai họa khủng khiếp cho nhân dân mà không ai phải chịu trách nhiệm?
Và câu trả lời vắn tắt nhất, gọn gàng nhất là bãy trả quyền tự quyết về cho nhân dân.

Câu Chuyện Nước Mỹ - Tới Hạn Obamacare 31-3-2014

Chuyện nóng của xã hội Hoa Kỳ
Tới Hạn Obamacare 31-3-2014
Obamacare Plans đang tới hạn kỳ cuối cùng của ngày điền đơn là 31-3, 2014. Sẽ có nhiều người ở Mỹ không quan tâm nhưng sẽ có nhiều người lâm vào cảnh nước đến chân mới nhảy. Đạo luật Affordable Care Act (ACA) do tổng thống Obama đề xuất lúc tranh cử nay đã trở thành hiện thực có tính bắt buộc. Người không có bảo hiểm sức khỏe thì sẽ bị phạt chẳng khác gì những chiếc xe chạy trên xa lộ mà không mua bảo hiểm vậy. Trong tương lai, chuyện này là không thể đùa.

Cần có tầm nhìn xa cho những cây cầu vùng sâu

Mấy ngày vừa qua, tin "Chui vào túi nilông để... qua suối"  mùa lũ ở bản Sam Lang, xã Nà Hỳ, huyện Nậm Pồ, tỉnh Điện Biên trên báo Tuổi trẻ đã một lần nữa gây xôn xao trong dư luận. Bài báo cho biết về mùa lũ, khi nước suối dâng cao thì các cô giáo ở đây phải chui vào những bao nilông và ngồi lọt thỏm trong bao cho miệng bao trùm kín quá đầu. Những thanh niên trai bản biết bơi sẽ túm gọn miệng bao “đựng” cô giáo và kéo các cô bơi vượt qua suối.

Ảnh của tuongnangtien

Tuổi Rồng

 S.T.T.D Tưởng Năng Tiến 

Tôi đề xuất: Hay các ông lập ra một trang mạng tạo cơ chế cho một diện hẹp nào đó được đọc, các ông quản lý để chúng tôi viết trình bày chính kiến của mình: Điều nào sai các ông phản bác, điều nào đúng để những người có trách nhiệm tiếp thu; chúng tôi cũng chỉ mong có thế, vì không có nơi vui vẻ tiếp nhận nên chúng tôi phải tung lên mạng, lên trời…
 Phạm Viết Đào

Mậu Thân và Gạc Ma 1968 – 1988

Mấy ngày nay, xem đi xem lại đoạn video clip các chiến sĩ Việt Nam đứng ngâm mình trong nước để làm cột mốc và hứng trọn làn đạn của kẻ thù Trung Quốc, tự dưng tôi lại rung mình nghĩ đến câu chuyện kể của một người anh từng là bộ đội nằm vùng cộng sản Bắc Việt những năm trước 1975. Giữa hai câu chuyện tưởng như không có liên hệ gì này lại có một mối tương đồng đến rợn người!

Ảnh của canhco

Chúng tôi đã thừa thuốc gây mê, thưa tiến sĩ.

Bài phỏng vấn tiến sĩ người Áo gốc Việt Đặng Hoàng Giang: “Phương Tây - một giấc mơ hời hợt!” trên báo Lao động* đang được nhiều người đọc và tranh luận. Tôi có cái nhìn khác vể bài viết này, trước nhất là lời cám ơn ông TS Đặng Hoàng Giang: Cám ơn về liều thuốc an thần của ông có nhã ý muốn tặng cho người dân chúng tôi.
Cuộc sống không chỉ là cơm ăn áo mặc, nó còn là tự do và những ao ước cần được xã hội thừa nhận. Ông về VN và ngắm nghía đời sống ở đây như Tây ngắm người Việt mặc dù ông nói tiếng Việt thạo hơn Tây nhưng ông chưa tiêu hóa được cái mà Tây nó vượt trội hơn Việt.

Trang

Subscribe to RSS - blog