You are here

Blog của VietTuSaiGon

Không nhìn thấy quê hương

ôi mùa chìm nổi

vận nước điêu linh

một lũ âm binh

cõng quạ qua phố…

 

đi trên quê hương mà không thấy quê hương

những gương mặt nổi trôi chiều bất lực

đèn đường vàng khô mắt xanh mỏ đỏ

bụi mịt đường cây cũ ngủ thiu thiu

những giấc mơ cá cơm ngày tẻ nhạt

giấc mơ xanh rụng đỏ ối trời chiều

 

giọng lơ lớ gáy xanh đồng tội lỗi

xương đã khô trong mộ hoang thủy tổ

nơi thăm thẳm trường sơn hú gọi

của những oan hồn tiền thân vong quốc

Khái niệm Yêu Nước đã bị đánh tráo và rẻ rúng

Từ những ngày tôi còn học tiểu học, những kiểu hô hào yêu nước hầu như đã thành món ăn bội thực của thế hệ chúng tôi – những cô cậu học trò sinh từ 1975 về sau. Hồi đó cứ mỗi dịp có bầu cử hoặc có chuyện gì liên quan đến đảng, nhà nước thì nhà trường bắt chúng tôi phải xếp thành hàng dài, cầm cờ đỏ búa liềm và đi dọc các con đường quê để “cổ động”, tỉ như lớp trưởng hô “Việt Nam Hồ Chí Minh muôn năm!” thì cả lớp đế theo “Muôn năm.. Muôn năm… Muôn năm!”. Hoặc ông hiệu trưởng cầm loa mini hô: “Nộp thuế xây dựng đất nước là yêu nước!

Cá chết, biển chết và trách nhiệm công dân

Người dân miền Trung, từ nông dân đến ngư dân, tư thương đều chịu ảnh hưởng nặng nề từ việc cá chết, biển ô nhiễm hay nói cách khác là biển chết. Giới cầm quyền vẫn khăng khăng xem việc cá chết và kết quả thử nghiệm nước là một thứ bí mật quốc gia, dấm dúi và che đậy. Và hậu quả của thái độ này sẽ còn dẫn đến những kết cục khác trong tương lai, khó mà lường được dân tộc này sẽ trụ được bao lâu, tồn tại được bao lâu nếu như thái độ của nhà cầm quyền vẫn cứ một mực che đậy tội lỗi của họ và của những đối tác độc ác mà họ đã rước về.

30 tháng 4 sau bốn mươi mốt năm

Đứng ở Bắc Vĩ tuyến 17, nhìn về phía Nam, bên kia cầu Hiền Lương, trước đây 41 năm là lãnh địa của Việt Nam Cộng Hòa. Và đứng trên suy nghĩ của người miền Bắc lúc bầy giờ thì đó là nơi “đồng bào miền Nam bị o ép, không có cơm ăn áo mặc, đau khổ vì bọn ngụy quân ngụy quyền…” theo lối nhồi sọ của người Cộng sản. Để rồi sau 41 năm, người ta lại đứng trên cầu Hiền Lương và nghĩ rằng giá như lúc đó đừng có ngày 30 tháng 4. Giá như… và giá như… cá chết sớm hơn nữa!

Chu Xuân Phàm gởi thông điệp cho ai?

Bờ biển Đà Nẵng cũng bị hiện tượng cá chết hàng loạt, trôi dạt lên bãi cát. Thêm một tỉnh nữa trong chuỗi những tỉnh bị cá chết dọc bờ biển và cũng là sự trùng hợp kì lạ là các tỉnh này đều có người Trung Quốc thuê đất dọc bờ biển. Đương nhiên câu chuyện cá chết và người Trung Quốc thuê đất không có mối liên hệ trực tiếp ở từng địa phương nhưng lại có mối liên hệ sâu xa từ nền móng chính trị cho đến chù quyền quốc gia cũng như tư cách đạo đức của nhà cầm quyền.

Sự khốn nạn là kim chỉ nam của chế độ?

Vì sao phải nói rằng sự khốn nạn là kim chỉ nam của chế độ? Có lẽ phải quay trở lại câu chuyện của hai người đàn ông gặp xui xẻo trong tuần qua, mặc dù đây không hẳn là câu chuyện điển hình về tính khốn nạn nhưng nó mới nhất và cũng là ví dụ sinh động về điều nay.

Nguy cơ bầy đàn từ cơ chế bầy đàn

Một thời đại bầy đàn sẽ sinh ra những thế hệ, thông qua cơ chế lãnh đạo, những lớp người mang tâm lý bầy đàn và bản năng, dục vọng sẽ lên tiếng thay thế tiếng nói của đạo đức, phẩm hạnh hay tình người. Đó là cái giá phải trả của bất kỳ cộng đồng, dân tộc nào sống dưới cơ chế bầy đàn.

Từ bao cao su qua sử dụng đến đập cao su quá hạn

Chúng ta đang sống trong thời đại cao su, thời gian cao su, lời hứa cao su, gạo cao su, thạch lựu cao su, trà trân châu cao su… và chính trị cao su. Chính trị Việt Nam là một loại chính trị với đầy đủ tính chất cao su của nó, từ cái bao cao su đã qua sử dụng của luật sư Cù Huy Hà Vũ cho đến những lời thề cao su kéo từ quốc hội 13 qua quốc hội 14 và cái đập cao su đang treo lơ lửng hàng triệu khối nước trên đầu nhân dân.

Đảng Cộng sản đã làm được gì cho nhân dân?

Vài tháng trở lại đây, dường như tin tức Việt Nam xoay quanh bốn vấn đề: Những cuộc đấu đá chính trị của trung ương đảng Cộng sản Việt Nam; Tình hình nắng hạn và nhiễm mặn trên khắp cả nước; Những trận đấu tố của nhà cầm quyền nhắm đến các ứng viên tự do và; Biển Đông trở thành sân nhà của Trung Quốc trong lúc nhà cầm quyền Cộn sản Việt Nam bận tâm cho chỗ ngồi quyền lực. Và, nếu nhìn vào tất cả các sự việc trên đây, người ta có thể thốt lên rằng: Trời ơi, vậy thì người dân được gì?!

Minh Béo bị bắt là giọt nước tràn ly?

Hơn tuần nay, dư luận trong nước bỗng dưng sôi lên vì câu chuyện nghệ sĩ trẻ Minh Béo bị bắt tại Mỹ vì cáo buộc xâm hại tình dục trẻ em. Câu chuyện kéo theo hai luồng dư luận trái chiều: Số đông cộng đồng mạng ném đá, thậm chí nguyền rủa Minh Béo đã làm ô danh người Việt Nam và; Một số rất ít người thông cảm, thương cảm đối với Minh Béo.

Trang

Subscribe to RSS - Blog của VietTuSaiGon