You are here

Blog của VietTuSaiGon

Cần phải có một liên minh dân chủ

Đến thời điểm này, câu chuyện dân chủ và chủ quyền của Việt nam hoàn toàn phụ thuộc vào việc có hay không có một liên minh dân chủ đúng nghĩa về cả số lượng và chất lượng. Nếu không có liên minh dân chủ, tất cả những khối, đảng phải và những trào lưu tiến bộ đều có thể bị bẻ gãy bởi bàn tay sắt của người Cộng sản. Thực ra, với bản chất hung tợn và không ngại vấy máu, người Cộng sản chưa bao giờ ngưng nghỉ trong việc giết tróc, ám toán và triệt tiêu các đảng phái, tôn giáo tại Việt Nam.

Làm thế nào để quà cứu trợ đến đúng người cần?

Đây là câu hỏi mà tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tham vấn nhiều đoàn cứu trợ cũng như rút kinh nghiệm tự bản thân khi đi cứu trợ bà con vùng lũ Bắc miền Trung, từ Lệ Thủy đến Ba Đồn, Quảng Bình rồi Hương Khê, Hà Tĩnh, sau đó chúng tôi tổng hợp thông tin để tìm ra câu trả lời. Có thể nói ngắn gọn là Rất Dễ trong chuyện này. Vì sao?

Vì hiện tại, việc tặng quà nếu thực sự minh bạch từ người tặng đến người nhận sẽ không xảy ra chuyện thất thoát; Các tổ chức xã hội dân sự đã hoạt động mạnh mẽ và: Quan trọng nhất vẫn là sự minh bạch.

Điều nghiên thông tin vùng lũ

Cán bộ và dân, lửa và nước

Chưa bao giờ bản chất của nhân dân với cán bộ nhà nước lại trái ngược nhau như nước với lửa giống tình trạng hiện tại. Nói một cách nghiêm túc thì cán bộ là lửa, còn nhân dân là nước. Và trong một số trường hợp ngẫu nhiên lại có sự trùng hợp, thậm chí tương ứng đặc biệt trong chuyện dân là nước, cán bộ là lửa.

Hòa giải hòa hợp dân tộc và Phan Anh…

Câu chuyện hòa giải, hòa hợp dân tộc đã được đặt lên bàn nghị sự và nhắc đi nhắc lại nhiều lần trong suốt nhiều năm qua giữa Việt Nam với cộng đồng người Việt ở hải ngoại. Tuy nhiên, càng lúc nhà cầm quyền Cộng sản càng có dấu hiệu gây tổn thương cho cộng đồng người Việt hải ngoại và dường như hòa hợp hòa giải dân tộc chỉ là chiêu bài chính trị của họ nhằm đạt những mục đích khác chứ chưa bao giờ người Cộng sản thực sự có ý thức về điều này. Nếu không muốn nói là họ đang công khai chống đối hòa giải, hòa hợp dân tộc, đẩy dân tộc Việt Nam đến chỗ phân li rõ rệt.

Lũ và lòng

Người Việt Nam từ thời ông bà, cha mẹ đã có thói quen chia sẻ, lá lành đùm lá rách, lá rách đùm lá nát, lá nát đùm lá te tua… Cái đạo lý ấy đôi khi chẳng là đạo lý gì cả, chẳng có ai dạy ai mà chính lòng trắc ẩn, lòng lân mẫn giữa người với người để rồi khi có sự cố, thấy đồng loại khó khăn, đau khổ, người ta lại chìa bàn tay ấm áp của mình ra để chia sẻ chút hơi ấm, chút tình người với những bàn tay đói rét, lạnh căm…

Sự sợ hãi của Đảng

Khi người ta sợ hãi, việc dễ nhận thấy nhất là phản ứng cuồng loạn. Sự cuồng loạn lúc này giống như một cơ chế đề kháng của một hữu thể trước cơn sợ hãi vượt ngoài sức chịu đựng. Và điều này vượt ra ngoài khả năng phán đoán cũng như lý tính của một con người thuần túy. Phản ứng của Bộ Công an Cộng sản Việt Nam trong vài ngày trở lại đây cho thấy có một sự sợ hãi vượt ngưỡng của hệ thống. Sự sợ hãi này biểu hiện trong các tình huống dễ nhận biết và điều này cũng dễ dàng nhân ra nguyên nhân cũng như tương quan tạo xung đột để dẫn đến sự sợ hãi này.

Đầu ghềnh cuối bãi tan hoang…

Khái niệm đầu ghềnh cuối bãi mang đậm chất địa lý, trong đó, Việt Nam là một nước mà khái niệm này đậm đặc. Với địa hình phía Tây là núi, phía Đông là biển, trải dài từ Nam ra Bắc đều có những con sông chảy từ núi ra biển, sông suối đầu nguồn mang âm hưởng ghềnh thác chở theo núi non và phù sa đưa về cuối bãi, đưa về cửa biển. Đất nước như một bài thơ tự nhiên, sông núi quấn quýt, ôm lấy đồng bằng và cưu mang con người, cưu mang sự sống. Thế nhưng chỉ trong vòng chưa đầy nửa thế kỷ, công trình của triệu năm tạo hóa bỗng chốc tan hoang.

Dạy gì? Học gì?

Chuyện dạy và học là chuyện xưa như trái đất, vậy mà ở xứ Việt, chuyện này bao giờ cũng mới. Sự mới này không phải do tri thức mới mẽ, triết lý giáo dục mới mẽ hay phương pháp dạy mới mẽ mà cái mới của sự kì cục, khó hiểu, thậm chí quái dị, hay nói đúng chữ nghĩa thì đây là nền giáo dục quái thai. Vì sao?

Những tín hiệu vui của một nền dân chủ - Khi Cộng sản tự ăn đuôi của họ

Những tín hiệu vui của một nền dân chủ - Khi Cộng sản tự ăn đuôi của họ

Sao người dân lại biết rõ vậy?

Cái câu hỏi này cứ ám lấy tôi mấy ngày gần đây. Tiếng trống thu càng háo hức, dồn dập bao nhiêu thì câu hỏi này lại quấn lấy đầu óc của tôi bấy nhiêu. Tại sao người dân lại rành như vậy? Mà tại sao đã rành như vậy mà người ta vẫn nhẫn nhục để chịu?

Trang

Subscribe to RSS - Blog của VietTuSaiGon