You are here

Blog của VietTuSaiGon

Từ những chuyến bay rơi nghĩ về đất nước

Suốt ba tháng nay,không tháng nào là không có máy bay bị mất tích hoặc bị bắn rơi. Và lần nào số lượng hành khách cũng chiếm vài trăm, những hành khách xấu số đều có một chung cục là: Mất xác hoặc biến dạng, không thể nhìn ra bằng mắt thường! Điều này làm tôi liên tưởng đến những chuyến tàù,nghĩ đến điện trường của trái đất và vận mệnh của Việt Nam.

Ai sẽ là người cứu chúng ta?

Bài toán phải giải Trước nạn ngoại xâm, tinh thần và ý chí của mỗi cá nhân trong tập hợp dân tộc bị xâm chiếm luôn là cái lõi quyết định sự thành bại, chiến thắng hay là nô lệ của dân tộc đó.
Hiện trạng Việt Nam đang bị Trung Quốc đe dọa quân sự, xâm chiếm lãnh thổ, lãnh hải, thao túng chính trị và đè bẹp kinh tế đang là bài toán đòi hỏi dân tộc Việt Nam phải giải nó. Và mỗi đơn vị trong tập hợp dân tộc Việt Nam sẽ là một thành tố quyết định Việt Nam thành nô lệ Trung Cộng hay là độc lập?

Những sự kiện không đáng nhớ trong tuần

Hai tuần qua, có lẽ dư luận trên các trang mạng xã hội không có chuyện nào hot hơn 3 sự kiện: Máy bay rơi ở Hà Nội; Triệu Thị Hà và Lê Hoàng ngồi trên sách; Ca sĩ Lệ Rơi có show diễn chính thức ở Hà Nội. Ba sự kiện này đều có tính “văn hóa” ở tầm mức “đỉnh cao” và đương nhiên là nó không đáng nhớ. Lẽ ra phải nói là ba sự kiện đáng để bàn luận chứ sao lại nói nó không đáng nhớ?

Viết nhân ngày Tết RaMưWan của người Chăm

Ngày 26, 27, 28 tháng Sáu năm nay, người Chăm ở Bình Thuận đón Tết RaMưWan, đây là cái Tết lớn nhất của người Chăm Hồi Giáo, trong những ngày này, họ đi tảo mộ, làm lễ vái lạy tổ tiên trong nghĩa trang… Đặc biệt, hình ảnh người già và trẻ em nhoài người lạy những tảng đá (tượng trưng cho mả ngôi của tổ tiên và đây cũng là mả ngôi của những người đã bỏ mình trên biển) làm gợi nhớ đến những thương thuyền, hải đội hùng mạnh của Chăm Pa một thuở và nhớ đến những người Chăm hiện tại vẫn chiến đấu không ngừng theo cách riêng của họ trước kẻ thù Trung Cộng.

Thư gửi ngài Thủ tướng

Kính thưa Thủ tướng!
Tôi viết thư này gửi đến ngài trên tinh thần của một người yêu nước gửi đến một người đang giữ trọng trách bảo vệ những gì thuộc về giá trị bảo vệ và phát triển con người, phát triển dân tộc và phát triển quốc gia.

Độc diễn và cô đơn

Đương nhiên, chỉ mới nghe qua thôi cũng đã biết giữa độc diễn và cô đơn vốn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau về mặt bản chất. Đây là hai phạm trù hầu như không có liên quan gì đến nhau. Tuy nhiên, dưới triều đại Cộng sản xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam, hai khái niệm này có mối quan hệ mật thiết.

Mũi tấn công của Trung Cộng vào Việt Nam

Nói về hướng tấn công và mũi tấn công của Trung Cộng vào Việt Nam, không phải là nói về những mũi tấn công trong chiến tranh vào một thời điểm N nào đó trong tương lai, cũng không phải là nói về một mũi tấn công trên biển hay trong bờ hiện tại.
Bởi vì đó là những mũi tấn công cấp thời, nó là hệ quả/thành tựu của hàng loạt mũi tấn công phía trước nó. Nếu hiện tại, Trung Quốc đánh úp Việt Nam và biến Việt Nam trở thành một tỉnh nhỏ của họ, chuyện ấy cũng chẳng có gì là lạ, nó chỉ giống với một cú enter sau hàng loạt cài đặt trước đó.

Chiến tranh Việt – Trung, có hay không?

Hiện tại, nhắc đến đề tài chiến tranh là điều hoàn toàn không nên, bởi tai ương này đã đến quá gần và có thể nổ ra bất kì giờ phút nào trên dải đất hình chữ S này. Nhưng nếu không nhắc đến nó cũng không được, vì đó là một thực tế mà mỗi người cần phải chuẩn bị và chọn cho mình một tâm thế cũng như một sự chuẩn bị khả thể nhất cho mạng sống và tính mạng cộng đồng, quốc dân.

Tình hình biển Đông sẽ đi về đâu?

Đó là câu hỏi cần lời giải cấp bách. Mọi chuyển biến ở Việt Nam đang diễn ra trong từng giây chứ không còn trong từng giờ hay từng ngày, từng tháng như trước đây nữa! Những cuộc biểu tình của công nhân khắp ba miền đất nước nối tiếp diễn ra và liên tục tăng số lượng. Đã có 3 người Trung Quốc bị đánh chết và có ba công ty nước ngoài trong các khu công nghiệp Bình Dương bị đốt cháy, bị lấy sạch dụng cụ lao động…

Từ bụi chuối đến giàn khoan

Không biết người phương Tây có kiểu giành đất, lấn đất giống như phương Đông hay không, chứ người phương Đông thì hình như có nét rất giống nhau ở chỗ lấn lướt bằng chiến thuật “bụi chuối, mụt măng”.
Nhà hàng xóm có chung bờ rào, một bữa, ông hàng xóm đông con nảy ra ý đồ, trồng một dãy chuối dọc theo bờ rào. Như vậy là sự lấn lướt bắt đầu, cứ theo thời gian, mụt chuối nhảy đến đâu, đất của ông ta lan đến đó. Kiểu lấn đất giữa Trung Quốc với Việt Nam cũng na ná giống như vậy. Và cách ứng xử đôi bên thì tuyệt đối giống, giống như thế nào?

Trang

Subscribe to RSS - Blog của VietTuSaiGon