You are here

Trao đổi với Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng về Nhân quyền.


Kami
-
Hôm nay ngày 2-9 là Tết Độc lập của người Việt nam chúng ta và cũng là ngày CT Hồ Chí Minh đọc bản Tuyên ngôn Độc lập khai sinh ra Nước Việt nam DCCH. Trong bản Tuyên Ngôn Độc Lập có đoạn ghi rõ: “‘Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc’.  Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có ý nghĩa là: tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do”.

Nhưng điều đó đã bị các thế lực thù địch xuyên tạc, khi Tạp chí Nhân quyền Việt Nam, trong bài trên số đầu tiên, 10/2010, Hãy hiểu đúng về Nhân quyền VN của Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng, khi đó là Ủy viên BCHTƯ ĐCSVN, Thứ trưởng Bộ Công an cho rằng: “Họ không thể mang quan điểm nhân quyền của nước họ áp đặt thành tiêu chuẩn cho Việt Nam. Mỗi quốc gia có bản sắc văn hóa riêng, có luật pháp riêng vì thế không thể lấy hình mẫu ‘nhân quyền’ của nước này đem sang nước khác được”.
Về vấn đề này, khi đó Kami đã có một bài phân tích cho đ/c Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng, khi đó là Ủy viên BCHTƯ ĐCSVN, Thứ trưởng Bộ Công an nghe dưới dạng Bức thư ngỏ .
Xin giới thiệu cùng bạn đọc.
*
Vừa qua tin nhà nước Việt nam xuất bản Tạp chí Nhân quyền đã gây chấn động dư luận trong và ngoài nước, bởi hai chữ nhân quyền vốn được coi là chiêu bài của các thế lực thù địch và phản động thường lợi dụng để tiến hành diễn biến hòa bình, lật đổ chế độ. Hôm nay tôi có được đọc bài viết ” Hãy hiểu đúng về Nhân quyền ở Việt nam” của đồng chí Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng, Ủy viên BCHTƯ Đảng Cộng sản Việt Nam, Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy Công an Trung ương, Thứ trưởng Bộ Công an đăng trên Tạp chí nhân quyền Việt nam.
 
Bài viết của đồng chí Thượng tướng có thể tóm tắt các nội dung là muốn truyền tới bạn đọc vấn đề nhân quyền ở Việt nam khác với nhân quyền ở phương Tây và nhân quyền của người Việt nam chỉ gói gọn trong những nhu cầu tối thiểu của con người là mọi người dân ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành.

Thứ trưởng Nguyễn Văn Hưởng phát biểu chỉ đạo tại buổi làm việc với Công an huyện Thủy Nguyên, Hải Phòng.


  
Được biết dưới con mắt của cán bộ chiến sĩ trong ngành công an thì đồng chí Nguyễn Văn Hưởng là một trong bảy thứ trưởng của Bộ Công an thuộc dạng có học, có sự hiểu biết, được mọi người tin tưởng và tôn trọng. Tôi cũng là một trong những số đó, xong bản thân tôi sau khi đọc bài viết của đồng chí trên Tạp chí Nhân quyền Việt nam số đầu tiên, thì thú thực hơi thất vọng với sự tin tưởng của tôi đối với đồng chí Thượng tướng đã có từ rất lâu. Nhất là khi đọc tới đoạn viết dưới đây của đồng chí Thượng tướng, đã buộc tôi phải cầm bút viết vài dòng góp ý để đồng chí Thượng tướng rút kinh nghiệm (không viết thì sợ có lớp trẻ họ biết họ cười đồng chí Thượng tướng) trích “Vậy, thực chất vấn đề nhân quyền ở Việt Nam là như thế nào? Nhân quyền ở Việt Nam khác với nhân quyền phương Tây ở điểm gì? Và phải hiểu nhân quyền ở Việt Nam như thế nào cho đúng?”.
-
Trước hết về cơ bản thì tôi đồng ý với đồng chí Thượng tướng khi viết (“trích) Nói về nhân quyền ở Việt Nam, có lẽ không gì rõ ràng, đầy đủ và ngắn gọn hơn lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh khi trả lời các nhà báo nước ngoài vào tháng 1 năm 1946 : “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc là làm sao cho nước ta hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ta ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành…” Và lời khẳng định của Bác “Không có gì quý hơn độc lập, tự do”. Nhưng trong toàn bộ đoạn trích trên đây của đồng chí Thượng tướng thì không hiểu đồng chí quên hay cố tình quên hai chữ tự do, mà đồng chí đã viết nhắc lại tới hai lần mà không hề phân tích, vì cái đó (tự do)theo tôi nó mới là cái quan trọng trong tư tưởng Hồ Chí Minh.
-
Hai chữ tự do ấy nó có giá trị gấp ngàn lần việc có cơm ăn, có áo mặc và được học hành như đồng chí hiểu, cái ăn, cái mặc là lẽ tự nhiên để con người sống và tồn tại, nó cũng như khí trời vậy thôi, mà bất kể động vật nào cũng phải có. Đó là lẽ tự nhiên, đối với con người có nhân cách và phẩm giá thì hai chữ tự do là niềm khát khao thiêng liêng mà cả nhân loại đấu tranh hàng ngàn năm nay mới có được, cái đó là mới là cái lớn nhất. Đó chính là lý do vì sao Hồ Chủ tịch khi sinh thời đã nói “Không có gì quý hơn Độc lập – Tự do”, điều đó đã được khẳng định dưới dòng chữ tên quốc hiệu đối với các văn bản hành chính và trong tập Ngục trung nhật ký, Hồ Chủ tịch đã viết “Đau khổ chi bằng mất tự do?” chứ Hồ Chủ tịch không nói đau khổ chi bằng không có cơm ăn, áo mặc, không được học hành…
-
Nếu còn chưa  tin, xin mời đồng chí Thượng tướng bớt chút thời gian vàng ngọc để đọc bài Khám phá nhà tù “thiên đường” ở Na Uy , xem tù nhân của họ cũng có cơm ăn, có áo mặc, được học hành đầy đủ đàng hoàng, nhưng hạn chế duy nhất là học không có quyền tự do như những công dân bình thường. Đó là cái mà pháp luật dùng để trừng phạt những tội phạm.
-
Chúng ta cùng ngược lại thời gian trước khi Hồ Chủ tịch trả lời các nhà báo nước ngoài vào tháng 1 năn 1946, đó là ngày 2/9/1945 tại quảng trường Ba đình lịch sử, Hồ Chủ tịch đã đọc những dòng sau đây trong bản Tuyên ngôn độc lập, khai sinh ra nước Việt nam Dân chủ Cộng hòa (trích): “Hỡi đồng bào cả nước,
Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”.
Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có ý nghĩa là: tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do. Bản tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của cách mạng Pháp năm 1791 cũng nói: “người ta sinh ra tự do và bình đẳng về quyền lợi, và phải luôn luôn được tự do và bình đẳng về quyền lợi”
Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được”.

-
Theo quan điểm của Hồ Chủ tịch thì con người ta sinh ra đều phải bình đẳng, mọi dân tộc đều có quyền lợi và nghĩa vụ ngang nhau, không phân biệt mầu da và tiếng nói. Vậy xin hỏi đồng chí Thượng tướng rằng đồng chí căn cứ vào đâu để cho rằng nhân quyền của các nước phương Tây không giống như nhân quyền của Việt nam, khi đồng chí Thượng tướng viết(trích) “Bản chất của vấn đề nhân quyền mà họ đưa ra là gì? Nếu xét về thể chế chính trị đó là một xã hội có nền chính trị đa nguyên, đa đảng. Và họ luôn luôn đề cao tự do cá nhân, nhân quyền là quyền không có biên giới, không bị phụ thuộc bởi chính trị, địa lý hay chủ quyền quốc gia…”.
 
Và khi đồng chí Thượng tướng đặt các câu hỏi “Vậy, thực chất vấn đề nhân quyền ở Việt Nam là như thế nào? Nhân quyền ở Việt Nam khác với nhân quyền phương Tây ở điểm gì? Và phải hiểu nhân quyền ở Việt Nam như thế nào cho đúng?” Điều đó cho thấy đồng chí Thượng tướng đã sai ngay từ khi đặt vấn đề của bài viết, cách đặt vấn đề như thế khác nào đồng chí cãi lại lời của Hồ Chủ tịch đã ghi trong Tuyên ngôn độc lập (trích) “Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được”. (Vậy mà Bác Hồ nói đến hôm nay chúng nó còn cãi đấy!)

Chủ tịch Hồ Chí Minh (1890 – 1969)

                                        

Xin lưu ý đồng chí Thượng tướng đừng quên rằng không phải vô tình mà trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1945, Hồ Chủ tịch đã trích dẫn từ Bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ và Bản tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của cách mạng Pháp năm 1791. Chúng ta có quyền hỏi rằng tại sao Hồ Chủ tịch không trích dẫn từ Tuyên ngôn của Quốc tế Cộng sản hay Tuyên ngôn của nhà nước Liên xô? Câu trả lời cho đồng chí và bạn đọc hiểu rằng sau chữ “Tự do – Bình Đẳng và Bác ái” chính là động lực thúc đẩy Hồ Chủ tịch đi tìm đường cứu nước để giải phóng dân tộc Việt nam thoát khỏi ách nô lệ của Thực dân Pháp. Đó chính là tư tưởng cao đẹp của Chủ tịch Hồ Chí Minh theo đuổi hết cả cuộc đời để mang lại. Vì sao bây giờ đồng chí Thượng tướng lại quên nhanh như vậy? Đảng và nhà nước ta luôn phát động các phong trào học tập tư tưởng Hồ Chí Minh với những chi phí hết sức tốn kém, mà những người hô hào nhiều nhất kêu gọi mọi người tham gia học tập là những người như đồng chí Thượng tướng. Vậy mà tiếc rằng ở cương vị lãnh đạo thứ trưởng cấp Bộ mà điều tối thiểu trong tư tưởng của Hồ Chủ tịch sao đồng chí vẫn không hay?
Từ bình đẳng  trong tiếng Việt là một tính từ để chỉ sự ngang hàng nhau về mặt nào đó trong xã hội, vậy tại sao đồng chí Thượng tướng nghĩ rằng người phương Tây khác người Việt nam, chủng tộc da trắng mắt xanh mũi lõ phương Tây có quyền cao hơn người phương Đông tóc đen, mũi tẹt da vàng? Tại sao đất nước ta đã độc lập tròn 65 năm mà tư tưởng nô lệ “sợ thằng Tây” vẫn còn rơi rớt trong đầu óc những người lãnh đạo nhà nước Việt nam như đồng chí Thượng tướng vậy?
Trở về vấn đề nhân quyền, hai chữ nhân quyền ở Việt nam hiện nay đã và đang bị nhà nước ta xuyên tạc, bóp méo và làm xấu đi rất nhiều trong suy nghĩ của người dân. Nhân quyền nói một cách đơn giản đó chính là những quyền tự nhiên của con người và không bị tước bỏ bởi bất cứ ai và bất cứ chính thể nào. Mọi con người được sinh ra đều bình đẳng và được tạo hóa ban cho một số quyền không thể tước bỏ, như quyền sống, quyền tự do, quyền được mưu cầu hạnh phúc. Con người sinh ra hơn con vật ở chỗ con người có quyền của mình đã được khẳng định tại Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền của Liên Hiệp Quốc.
Bản Tuyên ngôn này đã được Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc thông qua và công bố vào ngày 10 tháng 12 năm 1948 và nước Cộng hòa XHCN Việt nam đã phê chuẩn và là thành viên từ năm 1982.  Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền của Liên Hiệp Quốc là tuyên ngôn đưa ra một quan điểm về các quyền con người cơ bản như quyền sống, quyền tự do và an ninh thân thể, quyền tự do lập hội, quyền tự do tôn giáo, quyền tự do ngôn luận và bày tỏ quan điểm,…
Theo bản Tuyên ngôn này thì Nhân quyền là một khuôn mẫu chung cần đạt tới của mọi dân tộc và quốc gia, nhằm giúp cho mọi cá nhân và thành phần của xã hội luôn luôn theo sát tinh thần của Bản tuyên ngôn, dùng sự truyền đạt và giáo dục, để nỗ lực phát huy sự tôn trọng các quyền tự do này.
Điều khoản cuối cùng của bản Tuyên ngôn có viết “Không được phép diễn giải bất kỳ điều khoản nào trong Bản tuyên ngôn này theo hướng ngầm ý cho phép bất kỳ quốc gia, nhóm người hay cá nhân nào được quyền tham gia vào bất kỳ hoạt động nào hay thực hiện bất kỳ hành vi nào nhằm phá hoại bất kỳ quyền và tự do nào nêu trong Bản tuyên ngôn này”.
Tuyên ngôn quốc tế về Nhân quyền chính là quy định chung của các quốc gia thành viên Liên Hiệp Quốc, mỗi quốc gia khi đã đặt bút ký tham gia vào Công ước đó thì phải có trách nhiệm tuân thủ nghiêm túc và đầy đủ,  bởi vì nó như một thứ luật quy định của một trò chơi cho bất kể quốc gia nào đã tham gia với tư cách thành viên. Khi Việt nam không tuân thủ đúng và đủ các điều khoản quy định của Công ước quốc tế này thì các quốc gia khác với tư cách thành viên đương nhiên họ phải có quyền nhắc nhở và buộc Việt nam phải thực hiện cho đúng và đầy đủ các điều khoản đã cam kết thì đó là chuyện quá đỗi bình thường.
Những điều kể trên phải chăng đồng chí Thượng tướng, Ủy viên BCHTƯ Đảng Cộng sản Việt Nam, Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy Công an Trung ương, Thứ trưởng Bộ Công an không biết và không hiểu? Xong bản thân tôi không tin là như vậy!
Cũng xin được nhắc thêm đồng chí Thượng tướng cần xem lại bản Hiến pháp, nước CHXHCN Việt nam trong Chương V từ điều 49 đến điều 82 đã ghi rõ quyền và nghĩa vụ của công dân.
Xin trích ví dụ:
” Điều 69: Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật.
Điều 70: Công dân có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo đều bình đẳng trước pháp luật. Những nơi thờ tự của các tín ngưỡng, tôn giáo được pháp luật bảo hộ. Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để làm trái pháp luật và chính sách của Nhà nước”.
Hiến pháp là Luật pháp cao nhất của một quốc gia, Hiến pháp nước CHXHCN Việt nam cũng vậy. Để tránh dài dòng xin để đồng chí Thượng tướng tự nhận xét đánh giá rằng nhà nước ta dưới sự lãnh đạo của đảng CSVN đã thực thi đúng và đủ những điều Hiến pháp quy định về quyền công dân (con người) hay chưa?
Chắc vì do quen thói thông tin một chiều, chỉ quen nói và không bao giờ có các thông tin phản biện ngược chiều nên có lẽ vì vậy mà đồng chí Thượng tướng hơi quá đà khi viết (trích) ” Nhà nước và Chính phủ Việt Nam đã tập trung sức lực của cải, tiền bạc bằng những chế độ chính sách cụ thể lo cơm ăn, áo mặc, nhà ở, trường học, bệnh viện, đầu tư trang bị cho mọi nhu cầu đời sống văn minh ti vi, rađiô, sách báo… tạo điều kiện cho bà con hòa nhập với cuộc sống cộng đồng quốc gia và quốc tế. Có lẽ trên thế giới chưa có chính phủ nào làm được việc này. Cách mạng là thế đấy.”
Chắc có suy nghĩ như vậy bởi đồng chí Thượng tướng mỗi lần đi ra nước ngoài đều ngồi trong xe hơi bọc thép, nên đồng chí không hiểu được cuộc sống của người dân ở các nước tự do dân chủ kể cả nhóm các dân tộc thiểu số họ được nhà nước quan tâm tới mức nào? Xin đồng chí Thượng tướng đừng quên rằng với GDP bình quân đầu người ở Việt nam mới xấp xỉ 1.000 USD/người xếp hạng 169/208 và sự chênh lệch giàu nghèo ở Việt nam khoảng cách quá lớn thì làm sao mà có chuyện (trích) “Có lẽ trên thế giới chưa có chính phủ nào làm được việc này. Cách mạng là thế đấy”. Câu này cho thấy đồng chí Thượng tướng thuộc dạng những người thích đùa không thì là lạc quan tếu.
Nói tóm lại khi đồng chí Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng với tư cách là một cán bộ lãnh cao cấp của đảng và nhà nước trong ngành Công an, đã làm cho tôi hơi bất ngờ trước bài viết của đồng chí. Toàn bộ bài viết trên của đồng chí Thượng tướng cho thấy 2 vấn đề cần suy nghĩ:

  • 1. Trình độ nhận thức về lý luận chính trị đặc biệt là tư tưởng Hồ Chí Minh về quyền con người, về độc lập và tự do của đồng chí Thượng tướng còn quá nhiều lỗ hổng về kiến thức.
  • 2. Hoặc do đồng chí quá bận rộn, không có thời gian nên viết bừa viết ẩu theo đơn đặt hàng của Tạp chí Nhân quyền Việt nam, theo yêu cầu bưng bít sự thật viết cho xong để lấy tiền nhuận bút.

Hy vọng một số trao đổi ngắn gọn của tôi góp ý cùng đồng chí sẽ giúp đồng chí hoàn thành tốt các nhiệm vụ mà đảng và nhà nước trao cho trong giai đoạn cách mạng mới.
Chúc đồng chí khỏe, để đảm nhận và hoàn thành tốt các nhiệm vụ trọng trách được giao.
Xin gửi tới đồng chí lời chào Cộng sản.
Hà nội, ngày19/7/2010
-------------------------
*Đây là trang Blog cá nhân của Kami. Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á châu Tự do RFA  

Bài bình luận

" Ngày xưa đuổi Mỹ , đánh Tây Ngày nay thì đảng đánh giầy Bắc Kinh. "

HỒI XUA NHỮNG NGƯỜI BẮC DI CƯ CÓ TRÌNH ĐỘ HIỂU RẤT RÕ ĐẢNG,BÁC GỚM GHIẾC NHƯ THẾ NÀO,NHƯNG NGƯỜI TRONG NAM KHỘNG CHỊU TIN BỞI HCM ĐÃ ĐƯỢC HỆ THỐNG TUYÊN TRUYỀN QUẢNG CÁO RẬP THEO PHÁT XÍT CỦA CS HUYỀN THOẠI. CHỈ CÓ DÒNG NGƯỜI TỴ NẠN THUYỀN NHÂN SAU NÀY MỚI LÀM CẢ THẾ GIỚI NHẬN RA CHEĐOCONGSAN LA GÌ.

Gởi bạn Kami và những người Miền Bắc còn theo cs. Sau Đệ nhị Thế chiến, có 37 quốc gia Á Phi (kể cả VN) đã được phe Đế quốc/Thực dân trao trả độc lập. Thí dụ Phi luật tân, Singapore, Nam dương, Mã lai, Ấn độ, Brunei, v.v. Các quốc gia đó giành lại độc lập, thống nhứt mà không tốn giọt máu nào, tại sao vậy? Bỡi vì các lãnh tụ của họ lấy quốc gia, dân tộc làm gốc. Tổ quốc của họ chính là đất nước và nhân dân chớ không phải là lãnh tụ (bác), đảng và chủ nghĩa CSQT. Mọi người dân phục vụ, bảo vệ quốc gia dân tộc chớ không phải bảo vệ, phục vụ lãnh tụ (bác), đảng và chủ nghĩa cs. Đó là lý do tại sao họ khôn ngoan, giành lại độc lập mà không tốn xương máu. Vì thế, sau khi Nhựt sắp bại trận, họ trả lại độc lập cho VN và chánh phủ dân sự đầu tiên Trần trọng Kim được thành lập ngày 17.4.1945. Nếu HCM không nổi lên cướp chánh quyền tháng 8/1945 thì nước ta đã được độc lập, thống nhứt và canh tân từ thời đó. Dỉ nhiên không có chiến tranh VN, và nước Việt đã giàu mạnh, có khi còn hơn nước Nhựt. Sau Thế chiến thứ 2, Pháp cũng trao trả độc lập cho VN qua Hòa ước Vịnh Hạ Long, được vua Bảo Đại ký kết ngày 7/12/1947. VN được độc lập, thống nhứt theo hệ thống Liên Hiệp Pháp, giống như các quốc gia được đế quốc Anh trao trả độc lập theo hệ thống Liên Hiệp Anh. Nhưng một lần nữa, HCM bác bỏ giải pháp độc lập này, tiếp tục dùng bạo lực kháng chiến, dẫn đến trận Điện biên phủ, nướng dân đen một cách đau lòng và không cần thiết. Hàng trăm ngàn quân dân Việt chết để sau cùng Hồ được Pháp chia cho nửa nước! Sau Hiệp định Geneve 1954, tức sau 9 năm kháng chiền, dân Việt chết thãm, mệt mỏi, chia lìa; nếu HCM thương dân, thương nước thì ông ấy đã để cho dân Bắc được nghỉ ngơi, sống những ngày hòa bình, xây dựng Miền Bắc. Để cho dân Nam được tự do xây dựng Miền Nam, giống như Trung cộng & Đài loan, Đông Đức & Tây Đức, Bắc Hàn & Nam Hàn, thì không có chiến tranh VN, dân hai Miền không chết thảm và hai miền đất nước được giàu mạnh chớ không phải là nô lệ Tàu, làm bãi rác của Á châu như VN ngày nay. Nhưng Kami ơi! HCM nào có thương nước thương dân; tổ quốc của ông ta là CSQT, tổ tiên của ông ta là Mác, Lê, Stalin và Mao. Cho nên ngay sau 1945, HCM đã theo lệnh Mao mở ra trận cải cách ruộng đất, giết thêm hàng trăm ngàn dân Bắc, và sau đó đưa hàng triệu thanh niên Bắc nướng vào lửa đạn trường sơn để đánh giết dân Nam cho đến người Việt cuối cùng, làm quà dâng lên cho CSQT và bác Mao của nhà Hồ. Đó là những sự thật mà Kami và những người cs Miền Bắc dù có muốn bao che cho Hồ và cộng đảng Bắc Việt cũng không thể nào chứng minh ngược lại được! Đau khổ và nhục nhã nhứt là nửa nước này nhắm mắt theo Hồ và cs, quyết tâm đánh giết nửa nước kia để ăn cướp của chính đồng bào đồng loại. Để cả hai miền cùng chết, và sau cùng thì Hà nội quì gối, dâng đất, biển, đảo, rừng cây, hầm mỏ, khu phố cho Tàu. Từ từ biến VN thành một tỉnh của Tàu để Hồ và đảng cs VN thành thái thú và dân Việt kể cả con cháu của cs Việt trở thành nô dịch cho Hán tộc. Con đường đó đã và đang diễn ra; 10 năm nửa VN chỉ còn trên danh nghĩa, nhưng dân Việt đã được Tàu thuần hóa thành nô lệ Tàu. Hoàn thành cái mộng CSQT của HCM và đám tay sai Hà nội vậy! Cho nên việc HCM quay cóp bản tuyên ngôn độc lập của Mỹ, với các nguyên tắc Nhân quyền với Tự do, Dân chủ, Công bình là chỉ để dễ lừa bịp, che đậy dã tâm phục vụ CSQT mà thôi. Vì vậy, Kami mượn lời nói (dối) của HCM để hù Nguyễn văn Hưởng thì cũng chính Kami tự dối lòng. Bỡi Kami có thấy trên thế giới làm gì có quốc gia nào theo cộng sản mà có Tự do, Dân chủ và Công bình đâu. Chủ nghĩa cộng sản chủ trương không chấp nhận đối lập và bao dung. Giống như Hồi giáo không chấp nhận và bao dung đối với các tôn giáo khác vậy! Vì lẽ đó mà người dân (kể cả người cs yêu nước) trong khối cs Liên xô và Đông Âu đã tự đứng lên làm cách mạng nhung, đem lại Tự do, Dân chủ và Công bình thật sự cho dân tộc họ. Chứng minh rõ nhứt về bản chất lừa dối, ác tâm của HCM là là lợi dụng cao trào kháng chiến chống Pháp để thành lập tổ chức Việt Nam Cách Mạng Đồng Minh Hội (Việt Minh) gồm nhiều phe phái yêu nước tham gia. Sau đó Hồ âm thầm cho đàn em sát hại, thủ tiêu các phe đối lập; kể cả mật báo, chỉ chọc cho Pháp bắt, Hồ còn bán đứng cụ Phan chu Trinh cho Pháp để lãnh thưởng. Mục tiêu của Hồ là gom người Việt yêu nước không cộng sản vào Việt Minh để Hồ dễ tàn sát, tiêu diệt và độc quyền "yêu nước" thực hiện mục tiêu cộng sản hóa Việt Nam và Đông dương theo lệnh Nga Tàu. Ngay cả trước 1954, Hồ cho thành lập thêm hai đảng Dân chủ, Xã hội để che mắt thế giới, nhưng thực chất hai đảng đó cũng bị nắm bỡi đảng viên cộng sản (thí dụ Hoàng minh Chính) do Hồ chỉ định để phục vụ Hồ và cộng đảng mà thôi. Tôi có ông bạn thân gốc Bắc di cư 1954, cùng học Sư phạm ở Sài gòn, về thăm quê Miền Bắc năm 2009, kể câu chuyện. Buổi chiều, đi dạo bờ hồ Hoàn Kiếm, anh bạn này gặp cụ già hơn 80 tuổi còn tráng kiện. Sau khi chào nhau, hai bên trao đổi như sau : Anh từ nước ngoài về thăm quê? Thưa vâng, cháu từ Úc về. Thế thì tốt lắm. Nếu anh từ Mỹ về, chúng tôi ghét lắm! Sao thế cụ? Có phải tại Mỹ là đế quốc, ném bom Miền Bắc làm chết đồng bào ta? Không phải thế. Chúng tôi ghét Mỹ vì chúng nó chỉ làm nửa vời rồi bỏ đi. Nếu chúng nó tiếp tục dội bom Miền Bắc thêm vài tháng nửa thì Miền Bắc đã được giải phóng, gia đình tôi không phải sống với cs và có được những ngày tự do như các anh trong Nam trước năm 1975 và như đồng bào VN ở nước ngoài hôm nay! Mấy hôm sau, anh bạn về làng quê, chỉnh trang mồ mã tổ tiên. Nhân nói đến chuyện dân chủ thì ông anh bà con tuổi 70 của bạn tôi, may mắn sống sót sau cải cách ruộng đất nói rằng:"Các anh trong Nam và bà con ta ở nước ngoài chỉ mơ mộng thôi, các anh có biết là cộng sản chủ trương chuyên chính, độc quyền toàn trị và không bao dung. Cộng sản VN chia con người ra làm 4 giai cấp, theo thứ tự từ cao xuống thấp : Bác(Lãnh tụ), Đảng, Nhân dân và quần chúng. quần chúng thì không cần viết hoa. quần chúng là giai cấp thấp nhứt. Họ không có quyền mà chỉ có bổn phận hy sinh tánh mạng, hy sinh công sức, hy sinh tài sản, hy sinh mồ hôi nước mắt, còng lưng làm việc nuôi dưỡng, bảo vệ Nhân dân. Khi cần chết thì quần chúng phải chết, thí dụ bà Nguyễn thị Năm và hàng trăm ngàn dân Bắc thời cải cách ruộng đất và dân Miền Nam các anh sau 1975. Nhân dân gồm vợ chồng, con cháu, bà con của Đảng (viên) và những người ăn theo Đảng. Nhân dân là tai mắt của đảng, có quyền thu góp của quần chúng nuôi thân, hưởng thụ và dâng lên nuôi Đảng. Đảng nắm quyền sanh sát; qua tay quần chúng thu gom, giúp cho Đảng viên càng ngày càng mạnh, càng giàu, càng mập để dâng thành quả chiến thắng hay thành quả ăn cướp hoặc thành quả kềm kẹp lên làm quà cho Bác (Lãnh tụ). Bác (Lãnh tụ) là bậc tối cao, làm biểu tượng để thờ, làm kim chỉ nam cho Đảng độc quyền tự do cai trị và ăn cướp, hết thế hệ này đến thế hệ khác, như lời "ông cụ" nói: Sông có thể cạn, núi có thể mòn nhưng chân lý đó không bao giờ thay đổi là để ám chỉ 4 giai cấp trên chớ không phải dân chủ, độc lập, tự do, hạnh phúc mà các anh thường nghe thấy đâu!" Qua câu chuyện và sự thật lịch sử trên, nếu Kami và bà con Miền Bắc thật lòng muốn có Tự do, Dân Chủ, Công bình và Hạnh phúc thì không có cách nào khác hơn là đứng lên, kêu gọi Miền Bắc làm tiên phông, tự làm cuộc cách mạng nhung như Đông Âu và Liên xô, bỡi "cộng sản không thể thay đổi, chỉ có thể thay thế" mà cựu Tổng thống Nga Yelsin, cũng là người cs, đã làm và đã nói như vậy. Ngày nào Miền Bắc còn ôm lấy HCM, cờ đỏ, đảng và nhà nước cs, là 4 biểu tượng tham lam và ác ôn, để được an phận, làm giàu, chết ai nấy chịu thì không bao lâu nữa VN chắc chắn sẽ thành nô lệ nhà Hán. Lúc đó có muốn tự cứu, e rằng đã trễ! Dân Nam Hải ngoại

HỒI XUA NHỮNG NGƯỜI BẮC DI CƯ CÓ TRÌNH ĐỘ HIỂU RẤT RÕ ĐẢNG,BÁC GỚM GHIẾC NHƯ THẾ NÀO,NHƯNG NGƯỜI TRONG NAM KHỘNG CHỊU TIN BỞI HCM ĐÃ ĐƯỢC HỆ THỐNG TUYÊN TRUYỀN QUẢNG CÁO RẬP THEO PHÁT XÍT CỦA CS HUYỀN THOẠI. CHỈ CÓ DÒNG NGƯỜI TỴ NẠN THUYỀN NHÂN SAU NÀY MỚI LÀM CẢ THẾ GIỚI NHẬN RA CHEĐOCONGSAN LA GÌ.

Chỉ lấy thí dụ 2 người Bắc di cư thuộc hàng lãnh đạo và nổi tiếng là Nguyễn cao Kỳ và Pham Duy , hiểu cs giỏi thế , sao cuối cùng cũng chạy theo cs ? Công giáo là thế lực chống cộng nổi tiếng mà vẫn có ông cha gốc di cư mà theo cs cho đến ngày nay đó là Phan khắc Từ , vừa có vợ có con, lại bỏ túi riêng mấy trăm lượng vàng của nhà thờ vườn xoài ( đang chửi nhau , đổ tội loạn xạ trên báo mạng công giáo đó...). Thế giới ngày nay nhận ra sự tàn bạo dã man của cs là do sự tan rã bên Đông Âu, sự thật phơi bày, và hiểu được chính sách dã man của cs VN , chứ không phải nhờ thuyền nhân tỵ nạn , thuyền nhân tỵ nạn ở hải ngoại đã làm được gì ? chưa có gì khởi sắc cả , người Việt hải ngoại thế hệ đầu tiên đa số vẫn là cùng đinh, rất nhiều dân " eo phe " của xã hội Tây phương , đến thế hệ thứ hai mới đỡ hơn và bắt đầu vươn lên , thôi bỏ đi Tám !.

Kêu gọi dân miền Bắc đứng lên, chống cs thì cũng được nhưng còn dân Nam thì sao ? kẻ bại trận sau 36 năm bị đối xử như công dân hạng bét ( thua cả chó! ) đã làm gì ? và sẽ làm gì ? Dân Nam trong nước vẫn tiếp tục ăn nhậu ,mát xa , mát gần , "dzô dzô " từ sáng đến tối ? , xay xỉn về nhà đánh vợ , gả bán con gái cho bọn què cụt Đài , Hàn ? Lúc tỉnh dậy thì a dua , hùa theo cs để " theo voi ăn bã mía " , kiếm chút tiền ăn nhậu , hưởng lạc. Lý tưởng Dân Nam hải ngoại thì chỉ có " nhà , xe , ăn nhậu " lâu lâu rảnh thì gào lên , xúi người khác đấu tranh chống cs, bản thân lại chẳng làm gì cụ thể, ích lợi , hở ra là chuồn về VN hưởng thụ và ăn chơi,,,,,,,cũng có 1 số thật lòng cho quê hương , nhưng cực ít, cực hiếm , tốt nhất là tự sửa chính mình trước khi kêu gọi người khác.

Dan Nam hai ngoai viet qua hay. Rat tiec con qua nhieu nguoi VN o hai ngoai cung nhu trong nuoc chua nhin ra cai thuc chat cua cong san do tan ac hung bao nhu the nao! Tiec thay!!!!! Cai hay cua dang cong san la biet che dau cai tan ac vo nhan dao va biet truyen to son cai banh xe khong tuong cho dan toc VN.

Em Kami thân mê'n ! Hãy ra ngay chö Dông xuân ma mua môt chai ruou manh vê' mà uô'ng cho ti'nh và sáng mát ra vì bây gió dã trê' Da'ng cs voi tu tuong Hô' chí minh dã tàn phá dâ't nuoc này nhiê'u lám rô'i .. Chang còn gi mà xây dung lai nuã .. Dung viet và tô hô'ng cho cái xã hôi ac dôc nay nua .. Hay nhin lai doi rach cua nguoi dân ..do ai dã gây nên ? Kami .. Do' la thành qua' cu'a Bác và Dãng dây' a ! Muôn' ti'm hiê'u thêm hãy vào ca'c trai tu tu' nam 1975 ma xem thì biêt' thôi chu'c Kami tiê'n bô và sáng mat thêm ! Nguyên Phuong Tha'o

Theo wikileak , Đại sứ Mỹ sau khi gặp gỡ , ăn tối , nói chuyện , thảo luận với Tướng CA , nguyên thứ trưởng Huởng đã được đánh giá là " Nhận thức của Hưởng RẤT KÉM " , thật đẹp mặt cho Hưởng và cả đảng và nhà nước ta ! hay là " thế lực thù địch " ém tài , nói xấu lãnh đạo ta ? Coi chừng Blogger mụ Beo , béo ( TBT báo Thể Thao ) người yêu cặn bã ,mạt hạng của lão hưởng sẽ lồng lộn lên chửi cả nước Mỹ bây giờ.

Đọc lại “Trại Súc Vật” của George Orwell để tiến lên XHCN, http://dapmatyeunuoc.blogspot.com/p/george-orwell-trai-suc-vat.html

Cám ơn các bạn đã đọc bài góp ý và cùng thảo luận. 1. @ "Dan Nam hai ngoai viet qua", Cám ơn bạn đã khen ngợi. Mục tiêu của Dân Miền Nam nói chung là hãy nêu lên tất cả sự thật lịch sử, để từ đó Kami và những người Miền Bắc hiểu là tại sao VN ta là dân tộc cần cù, chịu khó mà bây giờ đất nước lại chìm trong chế độ độc tài, nghèo đói, lạc hậu và đang bị nhà Hán thuần hóa. Hy vọng những lời nói ngay thẳng của Dân Nam sẽ thức tỉnh được Kami và cái nôi cs Bắc Hà sớm đứng lên vứt bỏ 4 biểu tượng ác ôn, để Nam Bắc trong ngoài bắt tay xây dựng lại quê hương trong tinh thần tự do, dân chủ và công bình thật sự. 2. @ "Còn dân Nam thì sao?" Qua giọng điệu gay gắt, khinh thường của bạn đối với dân Miền Nam trong ngoài nước thì tôi nghĩ có lẽ bạn là người Miền Bắc cho nên bạn đã quên là Dân Miền Nam đã cầm súng, đổ máu chống cs Hà nội suốt 20 năm trong thời chiến tranh. Chưa bao giờ Dân Nam để mất tấc đất nào cho ngoại nhân, họ xả thân hy sinh đánh Tàu trong trận Hoàng sa 1974. Chưa bao giờ họ hãm hại, ăn cướp của đồng bào đồng loại. Sau 1975, những người Dân Nam còn kẹt lại bất chấp tù đày, đã và đang đấu tranh quyết liệt với chế độ Vc Hà nội, thí dụ Nguyễn đan Quế, Nguyễn đình Huy, Linh Mục Nguyễn văn Lý, LM Phan văn Lợi, Hòa thượng Thích quãng Độ, lãnh đạo và giáo dân Cao đài, Tin Lành, Hòa hảo nhiều người đã tự thiêu, v.v. Đặc biệt là LM Lý, giữa phiên tòa cs, đã đá vành móng ngựa, đả đảo cs, chống lại chế độ độc tài. Vành móng ngựa giữa tòa là uy quyền, danh dự và bộ mặt của nhà nước Hà nội, nhưng LM Lý đã đá thẳng vào bộ mặt bất nhân cs Hà nội. Ngoài nước thì Dân Nam hải ngoại như Trần văn Bá, Mai văn Hạnh, Võ đại Tôn ( đã can đảm hô to ĐẢ ĐẢO HCM và CỘNG SẢN ngay giữa cuộc họp báo lớn ở Hà nội), Hoàng cơ Minh, Phùng tấn Hiệp và các chiến hữu của ông đã trở về chiến đấu chống cộng, bất chấp tù đày, chết chóc. Còn khối người Việt Miền Nam hải ngoại thì bền lòng giương cao cờ vàng chống cộng bằng mọi hình thức, thí dụ biểu tình đốt hình Hồ và cờ máu kiên quyết chống cộng, viết sách báo, làm phim,v.v nêu tội ác của HCM và Vc cho thế giới thấy. Vận động chánh quyền của thế giới tự do buộc Hà nội phải tôn trọng nhân quyền, thả tù chánh trị, hỗ trợ giúp đỡ những người đấu tranh trong nước v.v. Mỗi khi có lãnh đạo Vc ra nước ngoài, Cộng đồng Người Việt Tự do Hải ngoại rầm rộ biểu tình, các lãnh đạo Vc phải chui cửa hậu chớ không dám đi cửa chánh vào dinh quốc khách của các nước tự do. Chúng nó trốn chui, trốn nhũi như loài chuột, không dám đối diện với Dân Nam hải ngoại. Thế còn Miền Bắc từ 1954 đến nay thì sao? Dỉ nhiên cũng có nhiều người tranh đấu đòi dân chủ, tự do; thí dụ Trần Độ, Trần anh Kim, Hoàng minh Chính, Nguyễn thanh Giang, Vũ cao Quận, Hà sĩ Phu, Bùi Minh Quốc, Phạm Hồng Sơn, Phạm Khắc Toàn, Trần Khải Thanh Thủy, Tô Hải, Dương thu Hương, Bùi Tín, v.v. Nhưng nhìn chung, những người đó chỉ kêu gọi dân chủ nhưng vẫn lập lờ ca tụng bảo vệ HCM, đảng và cờ đỏ chư hầu Tàu. Họ không dám hô to đòi vứt bỏ quá khứ sai lầm mà Hồ, cờ đỏ và cộng đảng Bắc Việt đã gây chiến, tàn sát dân Việt và ăn cướp của chính đồng bào đồng loại. Trớ trêu nhứt là họ thừa biết ngày nào còn biểu tựơng Hồ, cờ đỏ và đảng cs thì ngày đó VN vẫn không có tự do dân chủ thật sự. Bỡi, như tôi đã viết, đâu có quốc gia nào theo cộng sản mà có dân chủ đâu. Cs chủ trương độc tài, toàn trị, không bao dung thì làm sao có dân chủ được. Vậy mà khối "dân chủ" Hà nội vẫn mơ mộng cs Hà nội sẽ ban cho dân chủ, thì rõ ràng họ vẫn giả vờ nằm mơ, chống cộng kiểu bảo vệ Hồ, cờ đỏ và cộng đảng, để họ đừng mất hào quang của phe "chiến thắng". Nhưng thực chất là Hà nội chiến bại hoàn toàn trong hòa bình! Bỡi ngày 30/41975, họ vào Nam, nhận ra sự thật thì đã quá muộn, nên Miền Bắc vừa ăn cướp vừa la làng, nhưng lại âm thầm học hỏi Miền Nam trong mọi lãnh vực. Hà nội bắt chước Miền Nam từ cái nhỏ nhứt như cái quần lót phụ nữ Miền Nam mặc (phụ nữ Miền Nam cái đít có gân?!), áo dài trắng nữ sinh Miền Nam mặc, nhạc vàng Miền Nam hát, đến cái lớn là kinh tế tự do Miền Nam họ cũng bắt chước, nhưng đổi thành kinh tế thị trường do đảng "sáng tạo" để đỡ bị nhục. Chỉ có thể chế Tự do, Dân chủ, Đa đảng, Đa nguyên của VNCH thì Hà nội tham lam, chết nhát, run sợ không dám học và áp dụng. Bỡi vậy Dương thu Hương mới khóc giữa Sài gòn mà than rằng : Phe chiến thắng là lũ man dại Phe chiến bại là người văn minh Riêng một triệu dân xuất phát từ Miền Bắc sau 1975, đang định cư đông nhứt tại các quốc gia cựu cộng sản trong khối Liên xô và Đông Âu thì họ có chống cộng không? Dỉ nhiên là không, bỡi họ là con cháu của giai cấp NHÂN DÂN là tai, mắt, con yêu của Hồ, cờ máu và cộng đảng Hà nội thì họ phải ôm lấy các biểu tượng ác ôn đó, giúp Miền Bắc bảo vệ "bác", đảng và cờ máu để tiếp tục đè đầu cỡi cổ giai cấp "quần chúng" mà bóc lột! Đó là lý do tôi kêu gọi cả Miền Bắc hãy bỏ tánh tham lam, ích kỷ, tính toán, ỡm ờ, ngậm miệng ăn tiền, dám cương quyết đứng lên thì Dân Nam mới tin tưởng cùng đứng lên vứt bỏ 4 biểu tượng ác ôn là Hồ, cờ máu, đảng và nhà nước cs. Như vậy, VN mới có Tự do, dân chủ, Công bình, Văn minh và Hạnh phúc thật sự . 3) @ "Bỏ đi tám !" , ý kiên của bạn "HỒI XUA NHỮNG NGƯỜI BẮC DI CƯ" có phần khá đúng. Phong trào thuyền nhân VN với hơn nửa triệu người chết trên biển, quả thật đã làm rúng động thế giới. Vì vậy Pháp, Đức đã đưa tàu cứu vớt và thế giới tự do mở rộng vòng tay cho định cư toàn thể người Việt tị nạn cho đến đầu năm 1989 mới đóng của trại tị nạn. Phong trào thuyền nhân VN đã thức tỉnh thế giới về hiểm họa cs; từ đó Đức Giáo Hoàng John Paul II và Tổng thống Mỹ Ronald Reagan (kể cả Mikhail Gorbachev và Boris Yeltsin) đã giúp giải phóng Ba lan, Đông âu và khối Liên xô. Việc bạn cho rằng dân Nam hải ngoại (đời thứ nhứt) đa số là hạng cùng đinh thì tôi e rằng bạn không biết gì về Miền Nam trước 1975. Nếu họ là cùng đinh thì Miền Nam không có Tự do, Dân chủ và giàu hơn Thái lan, Nam Hàn, Phi luật tân cùng thời kỳ và Sài gòn không được thế giới ban tặng là hòn ngọc Viễn Đông. Riêng người Việt hải ngoại đời thứ nhứt nếu là cùng đinh chỉ biết ăn "welfare" thì chắc là họ không có tiền gởi về hàng bảy tám tỷ đô la mỗi năm để cứu đói trong nước, giúp Miền Nam khá lên mà từ sau 1975 thì Hà nội di dân vào ăn ké. Nếu họ là cùng đinh, thì con cái họ khó mà học hành đỗ đạt nên người; trong đó với 2 triệu dân Nam hải ngoại, nhưng có hơn nửa triệu có bằng đại học hay tương đương. Họ là những chuyên gia (kể cả hạng già như tôi) đóng góp lớn cho quốc gia sớ tại. Vì vậy, báo chí, truyền thông, các đảng phái và chánh trị gia tại các nước có dân Nam định cư đã chánh thức lên tiếng khen ngợi tinh thần chịu khó làm việc, học hành cầu tiến của người VN đã giúp quốc gia họ hãnh diện về sự đóng góp tốt của người Việt gốc tị nạn cs. Tôi kể bạn nghe câu chuyện sau : Tôi là nhà giáo dạy toán, gốc Miền Nam, tị nạn cs. Sau khi ra hải ngoại 4 năm đầu tôi đi làm cu li để sinh sống và nuôi gia đình. Ban đêm tôi vừa học thêm Anh văn, vừa học ở Cao đẳng chuyên ngành Giáo dục để trở lại nghề giáo. Sau đó, tôi được quốc gia sở tại công nhận bằng Đại học Sư phạm Sài gòn, và tôi được dạy toán tại trường Trung học thành phố tôi đang định cư (đầu thập niên 1980). Nhân kỷ niệm Ngày Di dân/Tị nạn, tôi và một số đồng nghiệp các sắc tộc khác được mời thuyết tình tại một trường Trung học cấp 3 Senior High School (các lớp 11 và 12) về đề tài tị nạn VN. Sau khi thuyết trình xong, một nhóm nữ sinh da trắng lớp 12 hỏi tôi là : - Chúng em và quốc gia này đã mở rộng vòng tay nhân đạo đón tiếp người tị nạn VN. Nhưng tụi em thấy tỉ lệ thất nghiệp trong Cộng đồng VN vẫn còn cao hơn tỉ lệ thất nghiệp của người bản xứ. Thày là người Việt nam, nghĩ sao về vấn đề này? Tôi đáp :"Thày cám ơn các em và nước.... đã mở rộng vòng tay nhân đạo, tiếp nhận và cưu mang người tị nạn Việt Nam, trong đó có gia đình thày. Suốt 20 năm dù bị chiến tranh tàn phá, nhưng dân Miền Nam một tay cầm súng chống đỡ giặc cộng Hà nội, một tay cần cù học hành làm việc, xây dựng Miền Nam có Tự do, Dân chủ và kinh tế không thua Đài Loan, Singapore, Hongkong và còn khá hơn Nam Hàn, Thái Lan, Philippine. Chứng tỏ người Việt hoặc người Việt Miền Nam không phải là hạng lười biếng. Để chứng minh, thì bản thân thày và nhiều người VN khác đã vừa làm đủ mọi ngành nghề, vừa học Anh văn để sớm hội nhập vào dòng sống chính mạch (mainstream). Tuy vậy, với khó khăn về ngôn ngữ mới, đời sống mới, họ cần một thời gian để học hỏi, làm quen, từ từ hòa nhập vào xã hội này. Đồng thời, họ nuôi dạy con cái đàng hoàng, trong đó học sinh VN biết thương ông bà, cha mẹ, kính trọng thầy cô và người bản xứ, thương quí bạn bè đồng học, nhứt là tỉ lệ học giỏi của học sinh VN chiếm vị trí khá cao. Đó là những quả (trái) tốt của cái cây VN được trồng trên xứ sở này. Nếu các em là chủ vườn, có trách nhiệm và lòng nhân hậu thì các em phải chịu khó dành chút thì giờ bón phân, tưới nước, giúp che chỡ cho cái cây mau lớn, thì các em mới hưởng được quả ngọt . Đó là ý nghĩa của từ "nhân đạo" mà chúng ta đang bàn hôm nay. Nếu chủ vườn trồng cây nhưng không muốn mất thì giờ che chỡ, bón phân, tưới nước mà chỉ muốn hưởng quả ngọt ngay lập tức, thì thày e rằng các em phải đi mua. Mà nếu là mua bán thì buổi hội thảo về vòng tay nhân hậu, cưu mang người tị nạn hôm nay sẽ lạc đề, mất hết ý nghĩa của từ nhân đạo mà chính các em và dân tộc này đang quãng bá và phát huy! " Đến đó thì vị Hiệu Trưởng, kể cả ông Dân biểu địa phương và toàn hội trường đứng lên nhiệt liệt vỗ tay. Ông Hiệu trưởng và một số thầy cô giáo da trắng, đến bắt tay tôi, và một cô chảy nói :" Ông làm tôi cảm động quá! Đây là bài học tốt cho những người.... chúng tôi. Bỡi toàn trường này chỉ có 5 học sinh Việt nam, nhưng tất cả đều đứng nhứt nhì lớp, mà Bộ Giáo dục có làm thống kê là học sinh bản xứ không có tỉ lệ học giỏi cao như học sinh gốc Việt". Nhóm nữ sinh da trắng đã nêu câu hỏi chất vấn, cũng đến chào tôi. Một em thay mặt xin lỗi đã hỏi một câu mà theo lẽ không nên hỏi, bỡi cô bé này có bạn đồng lớp gốc VN. Cha mẹ cô học trò VN này cần cù chịu cực làm công nhân hãng xưởng, đóng góp công sức cho xã hội này và cô bé VN này học giỏi nổi tiếng toàn trường. Vị Hiệu trưởng cũng nói :" Cuối năm nay, tôi sẽ viết một bài cho tập san nhà trường về di dân/tị nạn, sẽ có đoạn nói về người tị nạn VN và lời giải thích rất hay và thật cảm động của ông, giúp cho dân chúng và học sinh bản địa cảm thông để tất cả chúng ta cùng xây dựng tốt cho đất nước này". Đó là vinh dự lớn nhứt trong những năm đầu làm người tị nạn của tôi. Mấy chục năm sau nhìn lại, học sinh VN hải ngoại (kể cả các con tôi) đã thành danh, chiếm những địa vị trọng yếu mà báo chí và chánh phủ sở tại đã công khai vinh danh, khen ngợi sự đóng góp tốt của Cộng đồng Người Việt Tự do Hải ngoại trong khối các quốc gia Tự do. Nhìn lại quê nhà, tôi rơi nước mắt, vì đất nước lạc hậu, dân chúng nghèo đói, lầm than. Nhưng Hà nội không thức tỉnh, Miền Bắc vẫn ngủ mê. Đó là lý do tôi đề cập đến giai cấp NHÂN DÂN, hy vọng Kami và Nhân dân Miền Bắc sớm đứng lên để Miền Nam tin tưởng, cùng nhau làm cuộc cách mạng nhung. Có như vậy dân Việt Nam Bắc trong ngoài mới xóa bỏ mọi lằn lanh dị biệt, cùng nhau xây dựng lại quê hương. Mong Kami chuyển những ý kiến này cho bà con Miền Bắc, rất cám ơn. Dân Nam Hải ngoại 7/9/11

Đọc xong bài viết của ông tư Đía làm tui cười rung cả rún , thôi bỏ đi tám hay tư Đía ơi ! cái đoạn tức cười nhứt là cái dzụ ông tự khoe là thầy giáo đó . Ở nước ông đang ăn bám , họ nói tiếng Anh , Pháp hay tiếng gì mà ông xưng " Thày " và " các em " ngon lành thế , tui tưởng tiêng Anh ( hay Pháp ,Tàu....) chỉ có " I and You " thôi chứ , khi ông đọc diễn văn tự soạn chắc ông nói : " I , teacher, to you ,các em, students....." hay " me teacher thank to you students.. " hahaha !!!!!! bảo đảm mấy tay Mỹ ,Anh chạy té đái luôn !! đoạn kế ông viết người nghe có cả Hiệu Trưởng , Dân biểu,,,,chả lẽ ông cũng xưng " thày " gọi họ là "các em " ? thôi bỏ đi tám , ông càng viết thì người ta càng nhận ra lại sao miền nam bại trận và trở thành thằng tỵ nạn,,,À! cho ông biết luôn , tui là dân nam Chính hiệu đó nhưng không ngây thơ như ông đâu , tui biết tui hèn và dân tui hèn , nên nói thực ra để chính tui và dân tui học hỏi ,sửa mình . Nếu cứ khoe mẽ như ông thì 100 năm nữa , dân Nam tui cũng vẫn là kẻ bai trận thôi , ông hiểu nổi không?

Gởi ông: Gởi tư Đía biệt danh " dân nam hải ngoại " Đọc ý kiến phê bình của ông tôi thấy thất vọng quá. Nếu ông thật sự là dân Miền Nam thì tôi càng thất vọng hơn. Bỡi dân Nam trước 1975 được học môn Đức dục thì không có ai lại viết một cách kém giáo dục như vậy. Việc ông tin hay không thì tùy ông, nhưng phê bình thì nên từ tốn, đừng dùng giọng điệu hạ cấp như những tên cán ngố vô Nam sau 1975 đã làm trò cười cho dân Nam ông ạ. 1) Về vụ tiếng Anh, tôi viết bài vừa rồi bằng tiếng Việt trên trang blog Kami tiếng Việt, nên không xen tiếng Anh ba mứa như ông đã viết. Tôi muốn hỏi: a) Nếu là thầy (cô) giáo, khi nhóm học trò hỏi, thầy (cô) giáo trả lời khởi đầu bằng ngôi thứ nhứt số ít là "I" thì ông dịch ra tiếng Việt là Tôi, Tao hay là Thầy (Cô)? b) Nếu ông trả lời câu hỏi của ba má ông, ông dùng từ "I" ngôi thứ nhứt số ít với cha mẹ ông, thì ông dịch ra tiếng Việt thế nảo? Con, Tôi hay là Tao vậy? c) Khi ông tỏ lòng thương yêu đối với ông bà, cha mẹ của ông, thí dụ : "I love you" thì ông dịch từ "you" là gì? Mầy hay là Mẹ, Ba, Ông, Bà? Không lẽ ông dịch là "Tao yêu mầy, hay Tao thương tụi mầy" để nói với cha mẹ của ông! 2) Trong câu chuyện, tôi trả lời và giải thích trực tiếp cho nhóm nữ sinh chớ không phải trả lời với Hiệu trưởng hoặc Dân biểu. Khi tôi dùng từ "I" với học sinh mà ông cũng bắt bẻ là tôi xưng thầy với cả Hiệu trưởng và Dân biểu thì chứng tỏ trình độ đọc và hiểu rõ câu chuyện của ông còn kém quá. 3) Ở xã hội văn minh, nghề nào cũng được quí trọng như nhau. Nghề giáo chỉ bình thường như bao nhiêu nghề khác, lương bổng cố định, đôi khi còn thấp hơn lương thợ hoặc công nhân làm nhiều giờ phụ trội (overtime) nữa. Thí dụ thợ lót gạch lợi tức trung bình 100,000 đô/năm, nhà giáo chỉ trung bình từ 5 đến 70,000 đô/năm. Bên cánh đó trong Cộng đồng NVTD/Hải ngọai còn biết bao nhiêu người Việt khác tài ba hơn nhà giáo. Thí dụ khoa học gia Dương Nguyệt Ánh (ở Mỹ), các thẩm phán Mỹ gốc Việt, các dân biểu, nghị viên gốc Việt ở Úc, Mỹ, Canada, Phó Toàn quyền Nam Úc (gốc Việt), phó thủ tướng Đức hiện nay cũng gốc Việt, v.v. 4) Tôi kể chuyện trên không có ý khoe hay "đía" như lời mắng nhiếc của ông đâu. Tôi chỉ muốn nói lên nỗi nhọc nhằn, đau khổ, kể cả kỳ thị mà dân Việt tị nạn đã ít nhiều trải qua trong thời gian đầu định cư ở hải ngoại. Đó là lý do tôi hoặc bất cứ người Việt nào đều có nhiệm vụ cố gắng làm tốt, giải thích rõ ràng cho dân bản xứ hiểu. Lấy sự từ tốn, lễ độ mà đối xử với nhau. Dùng tánh ngay thẳng, lòng nhẫn nại cần cù, chịu đựng làm việc, học hành từ từ tiến lên, để cho dân bản xứ không còn kỳ thị hoặc khinh thường. Ngày nay họ chánh thức vinh danh và cám ơn Cộng Đồng Người Việt Tự do Hải ngoại như tôi đã viết. Đó là bản chất của người Miền Nam. Khác hơn là thời gian sau 1975, Hà nội vào Nam thì lấy gian xảo, thù hận, cướp bóc làm trọng. Vì vậy , VN ngày nay mất hết đạo đức là điều dễ hiểu. 5) Ông cho ông là dân Nam hèn vì bại trận, thành "thằng" tị nạn như tôi. Nhưng ông quên rằng 30/4/75, Miền Nam bại trong chiến tranh nhưng đã thắng lớn trong hòa bình. Bỡi bất cứ lãnh vực nào Hà nội cũng phải học Miền Nam như tôi đã viết. Thời đó, Miền Bắc vào Nam thấy cái băng vệ sinh mà phụ nữ Miền Nam xài, họ cũng không biết là cái gì. Gặp được cầu tiêu trắng phao, kiểu Mỹ, họ không biết xài. Dương thu Hương vào Sài gòn thấy bàn cầu tiêu trắng bóng, đã phải nói là bàn cầu ngồi mát đít (tiếng của bà Hương) và còn sạch hơn cái mặt của Vc. Trong lúc đó ở Miền Bắc, sau 1975 xây building lại không có cầu tiêu. Cô giáo trong nước là người có học, còn cùng với học sinh dùng từ "ỉa, đái". Bộ đội "cụ" Hồ vào Nam, lái thử xe honda, rú ga lớn, vô số 1, té u đầu, ngoác miệng chữi Mỹ ngụy gài bẩy?! Ngay cả những phóng viên có học từ Hà nội vào thấy đèn Sài gòn sáng choang trên mọi con đường thì họ choáng ngộp, không tưởng tượng được Sài gòn phồn vinh như vậy. Từ đó, ngoài miệng thì họ chữi là "phồn vinh giả tạo", nhưng trong tâm thì họ cướp sạch mang về Bắc, rồi lớn bé xúm nhau học theo cái "phồn vinh giả tạo" của Miền Nam! Đảng viên luôn miệng chữi "đế quốc, thực dân ác ôn xâm lược", nhưng họ chạy chọt bằng mọi cách đưa con cái ra hải ngoại để học với đế quốc, thực dân! Họ chữi Dân Nam tị nạn hải ngoại là "bọn trây lười lao động, đồ đĩ điếm, phản quốc, chạy theo bơ thừa sữa cặn của Mỹ" nhưng ngày nay họ lại quì xuống gọi Dân Nam là Việt kiều/kiều bào yêu nước, là khúc ruột không tách rời, xin "ngụy" Miền Nam gởi tiền về cứu đói! Hoặc mời gọi "ngụy Miền Nam" về giúp nước. 6) Tôi người Miền Nam không thấy nhục vì bại trận như ông nói. Trái lại tôi hãnh diện làm người Miền Nam dưới lá cờ vàng 3 sọc đỏ. Bỡi Dân Nam chúng tôi không làm điều gì có lỗi với Miền Nam và tổ quốc VN nói chung. Chúng tôi không hèn nên đã giữ được Miền Nam 20 năm, dân Nam có cơm no, áo ấm, có tự do dân chủ (dù còn phôi thai) không thua gì các quốc gia láng giềng. Chúng tôi càng không hèn, bỡi 2 triệu Dân Nam hải ngoại đã dùng cái tâm trong sáng và tánh nhẫn nại, chịu khó làm việc, học hành đóng góp tốt cho xã hội bên ngoài và gởi tiền về giúp quê nhà. Nhờ đó mà ngày nay Miền Nam vẫn dễ sống và phồn thịnh hơn Miền Bắc. Sau ngày "giải phóng, thống nhứt ", Dân Nam không ai chạy ra Bắc sinh sống mà chỉ thấy Dân Bắc tranh nhau vào Nam. Năm 1954, hàng triệu Dân Bắc đã chạy theo cờ vàng vào Nam. Trong chiến tranh, cờ đỏ đánh tới đâu thì dân chạy theo về phía cờ vàng. Sau chiến tranh, dân bỏ cờ đỏ chạy theo cờ vàng ra hải ngoại. Chứng tỏ rằng cờ đỏ đã THUA cờ vàng. Miền Bắc đã THẤT TRẬN LỚN trong hòa bình. Miền Nam đã THẮNG trận từ lãnh vực cơm áo hàng ngày, đến giáo dục, y tế, kinh tế, văn học, âm nhạc, vệ sinh, đạo đức, v.v. Vì vậy, là Dân Nam, tôi dành thì giờ nêu lên những sự thật để Kami và phe cờ đỏ Hà nội thức tỉnh, dám chấp nhận thua trận trong hòa bình, sớm vứt bỏ các biểu tượng ác ôn sai lầm, để áp dụng thể chế Đa nguyên, Đa đảng, Tự do, Dân chủ mà Miền Nam (VNCH) đã xây dựng từ 1954 đến 1975. Từ đây, tôi sẽ không dành thì giờ giải thích thêm đối với những góp ý kém nhã nhặn và thiếu giáo dục kiểu bài viết của ông nữa. Bỡi vì, những bài kiểu của ông, chỉ làm dơ trang blog của Kami và làm trò cười cho người khác. Dân Nam Hải ngoại, 8/9/11

Bỏ chạy là phải , càng viết thì càng lòi cái dốt mà ngang, tự hơm hĩnh thôi , đọc bài ông viết là biết trình độ của ông rồi , khỏi tự ca cẩm , tự nâng bi. Rất may miền Nam vẫn còn người biết tự trọng , biết nhục nhã khi bại trân và bỏ nước trốn chạy., trừ ông . mặt ông có hơn thớt chợ không? Mọi người Bắc vào nam 54 là đi theo tự do, theo nhà thờ , ông ạ!, lúc rời bắc có ai biết lá cờ vàng là quái gì , vào tới Nam ông Diêm đưa cờ gì thì vẫy theo , xin ông đừng đánh đồng chỉ có cờ vàng là tự do, theo kiểu vc hay gán ép nhé . Mọi người vượt biên sau này cũng vì tự do, cuộc sống,,lúc vượt biên chẳng ai nghĩ là để theo cờ vàng , ngày nay họ treo cờ Mỹ Canada , Úc, Anh ,,,, cả rồi . Ông cũng chẳng khác gì VC , cứ gán ép, cưỡng bức, hiếp dâm lịch sử liên tục , vậy mà đòi chống Cộng , mệt ông quá đi , ráng học thêm , tự sửa mình cho tốt rồi trở lại lý luận l À! tới giờ ông uông thuốc chưa đó, nhớ đừng quên nhé.

là kém nhã nhặn, thiếu giáo dục, làm dơ trang blog thôi, ông @dân Nam hải ngọại tự chửi chính ông hả ? xin thêm chút nữa : " ngu , ngang, mặt thớt,không biết nhục , ba xạo, già mà còn dại ,tâm thần thiếu thuốc,,,,,,"

Xin ông @miền nam hải ngoại hãy nhìn lại chính ông , môn Đức dục trước 1975 chính yếu là dây dỗ người ta chân thật, sống biết tự trọng và biết xấu hổ . Đọc bài viết của ông thấy ông hoàn toàn trái ngược với những điều đã học mà ông dám đưa ra và nói người khác " kém giáo dục " điều đó chứng minh ông " cực kỳ vô giáo dục " và chỉ có xúc vật mới trâng trâng , mới không xấu hổ về lầm lẫn và thất bại của mình.

Ông dân nam hải ngoại ca tụng miền nam quá xá , Tui cũng là dân nam nhưng không dám tự xưng vì xấu hổ ,dzậy xin hỏi , sao mà các báo tư bản ngày xưa dám nói là miền nam toàn nhận viện trợ các nước tây phương để sống , chứ có tự làm được gì ? lâu lâu Mỹ dọa cắt viện trợ là cả nội các miền nam hết hồn , van lạy như tế sao liền , như cái kiểu Nguyễn văn Thiệu khóc lóc, van lạy, giận lẫy , chửi bới Mỹ khi Mỹ ngưng không chi viện, trước khi Thiệu bỏ chạy đó. Đám lãnh đạo miền nam có ngon lành hay không thì dân khó biết , chỉ biết được 1 điều các hồ sơ mới được giải mã của chính quyền Mỹ có đoạn Tổng Thống Johnson gọi nhóm lãnh đao miền nam ( Thiệu, Kỳ , Khiêm,,,,,) là " đám côn đồ ! " trên ngoại giao như thế là tận cùng chửi bới., chả lẽ TT Mỹ đánh giá lầm ? Lãnh đạo của miền nam còn thế thì hạng đàn em , thuộc hạ, bộ hạ , hạ bộ đáng khinh đến thế nào ?..........ông khoe ông là " Thày " của bọn Mỹ lận , ngon qua hé ! dzậy mà họ hàng tôi hàng trăm người sống ỏ Mỹ đều thành thật tâm sự : Mới có thống kê của Mỹ , dân Việt mình ở hạng bét so với các nước( Nhóm dân ) khác , thế hệ thứ nhất người ở Mỹ đa số là lao động chân tay , cũng có 1 số khá hơn nhưng là du hoc ngày xưa hay thế hệ thứ hai , thứ ba thôi. Tai Mỹ dân Việt nổi tiếng nhất là " thợ dũa , nails " và ăn trợ cấp xã hội dài dài , chuyên viên gian lận welfare , medicare , bảo hiểm v.v..... tách hộ , ly di giả ,vờ chia tay... để ăn tiền chính phủ trợ cấp , bảo lãnh người khác ăn tiền , nhiều như lá cây vậy , đúng không ông miền nam hải ngoại ? À ! lúc trước có nghe, đọc được tin là ngày xưa có mấy lần đại diện miền nam lúc ở Paris kéo cờ vàng 3 sọc, hát quốc ca miền nam là bọn cs miền bắc đưa Lưu hữu Phước ( cán bộ VC và tác giả bản QC miền Nam ) ra đòi bản quyền , có đúng không ? nhục như thế mà cứ giữ ôm lấy làm gì ? không dám vất bỏ đi mà lại kêu gọi người khác , thật là "loser ".

Gởi ông : "Ủa ! sao kì dậy cà," Mời ông chịu khó đọc bài trả lời của tôi Gởi ông: Gởi tư Đía biệt danh " dân nam hải ngoại "Thu, 09/08/2011 - 06:25. Đọc xong có lẽ ông sẽ thấm và hiểu rõ hơn phe nào, cờ nào hoặc miền nào mới "thật là loser"? Ông xưng là dân Miền Nam, nhưng có lẽ ông lớn lên trong môi trường XHCN, được đảng cho phép đọc sách báo của tụi tả khuynh da trắng và báo trong nước, không biết rõ sự thật, nên mới lý luận và viết theo cách XHCN muốn. Hoặc ông là con cái của dân Nam thuộc cái băng MTGPMN mà tất cả dân Nam có tinh thần quốc gia, kể cả nông dân Nam bộ từng nuôi cs, đã chán ngấy, khinh bỉ, gọi cái bọn đó là hạng khôn nhà dại chợ, cõng rắn Hà nội vào cắn gà nhà Miền Nam. Vì vậy, ông chã hiểu gì về Miền Nam trước 1975. Dân miền Nam dại dột theo Vc như Nguyễn Hộ đã thức tỉnh bỏ đảng, chống xuồng về ruộng. Nguyễn văn Trấn bỏ đảng, viết sách "gởi mẹ và quốc hội', Bs Dương Quỳnh Hoa cũng bỏ đảng, than là thời trước 1975 bà không thấy thiếu nữ Miền Nam dưới 15 tuổi phá thai. Nhưng "cách mạng" xong, đất nước độc lập rồi, thì các em gái dưới 13 tuổi phá thai quá nhiều. Bs Hoa làm ở bv Từ Dũ/SG nhìn ra sự thật thì quá trễ, nhưng bà ấy rất can đảm nói thẳng và bỏ đảng. Lời nói đơn giản của bs Hoa, đủ cho ông hiểu là phe nào, chế độ nào đã gây ra cảnh phá thai hàng loạt của những bé gái mới 13 tuổi như vậy? Tướng Trần Độ và các đồng chí của ông ở Thái Bình, nhận ra sự thật đã từ bỏ đảng (ông hãy tự tìm hiểu Vụ án Xét lại, Nhân văn Giai phẩm, nổi dậy Quỳnh lưu và Thái Bình nhé). Ngay cả Võ văn Kiệt, dịp 30 năm sau 1975, cũng viết bài phê bình đảng, trong đó có đoạn " 30/4/75 quân đội Miền Nam bỏ súng xuống, giữ SG còn nguyên vẹn, giao cho cách mạng, nhưng cũng bỡi cái đám tả khuynh Miền Bắc, làm mất đi cơ hội xây dựng VN phú cường. Đám đó đã đẩy VN xuống hố sâu nghèo đói, nên năm 1986, ông Kiệt phải cứu đói bằng cách đổi mới kinh tế, và cũng phải nhờ DÂN NAM là Ts kinh tế Nguyễn xuân Oánh chỉ dẫn áp dụng kinh tế thị trường (con đẻ của kinh tế tự do/tư bản mà Miền Nam áp dụng trước 1975) mới thoát nạn đói". Ông Kiệt cũng chán ngấy việc hàng năm Hà nội tổ chức ăn mừng ngày 30/4, nên ông lên tiếng chỉ trích Hà nội là "Ngày 30/4 Miền Nam có một triệu người vui thì cũng có một triệu người buồn, những gì đảng nói một lần người dân đã hiểu, nói lần thứ hai là thừa và lần thứ 3 thì người ta chán ngấy ". Tôi viết đại khái lời Võ văn Kiệt , để cho thấy ông Kiệt mắng Hà nội là sao ngu quá vậy. Được Miền Nam buông súng xuống giữ SG còn nguyên vẹn giao cho Hà nội là điều quá may. Tại sao không biết giữ lấy kinh tế tự do Miền Nam rồi áp dụng cho cả Miền Bắc thì VN đâu có sụp hố vì đói nghèo. Đồng thời, đất nước độc lập rồi, đảng thu về một mối, tại sao Hà nội ngu và ác đến độ không ôm lấy dân Nam, xóa bỏ hận thù, dẹp lễ 30/4, thi hành chánh sách hòa hợp hòa giải mà đảng đã đề ra, giống như Mỹ đã làm sau nội chiến Nam Bắc Mỹ, để dân Nam tiếp tay giúp đẩy kinh tế Miền Bắc tiến lên, dân Bắc đỡ khổ hơn. Trần khải Thanh Thủy, từ Hà nội vô Nam được biết trước 1975 Miền Nam có hãng xe hơi sản xuất xe La Dalat (còn trước Nam Hàn), thì cô ấy đau quá, than là phải chi được sống với chế độ tự do Miền Nam. Từ đó cô Thủy hăng say viết bài chống "bác" đảng. Mấy bà mẹ "chiến sĩ Vc" gốc Miền Nam, sau 1975 vỡ lẽ, ao ước "tôi thà khóc mà sống với Nguyễn văn Thiệu vẫn sướng hơn sống với "bác" Hồ!!! Những thí dụ ngắn gọn trên, đủ trả lời cho ông ai thắng ai thua. Tôi đã nói nhiều lần là chế độ tự do, dân chủ Miền Nam (VNCH) vì chiến tranh nên chưa hoàn hão, nhưng không thua Hongkong, Singapore, Đài loan mà còn trên chân Thái lan, Phi luật tận Mã lai, Nam dương. Viện trợ Mỹ ngày xưa 700 triệu đô/năm và CHỈ được dùng cho chiến phí. Kinh tế Miền Nam do dân Nam đảm trách. Sài gòn được thế giới khen tặng là hòn ngọc Viễn đông, tại sao vậy? Ngày nay dưới chế độ "quang vinh" của "bác", kiều hối gởi về từ 5 đế 8 tỉ đô la/năm (chưa kể tiền mặt người Việt mang về) cộng thêm viện trợ của thế giới, tại sao VN vẫn nghèo đói và thành bãi rác ở Á châu vậy? Muốn biết rõ đời sống dân Việt ở Mỹ thì ra Hà nội, tim Đặng văn Việt (Vc gộc, con hùm xám đường 4) mà hỏi. Ông ấy đi thăm và ở chơi với thân nhân bên Mỹ khá lâu, về nước đăng nhiều bài viết trên net có giá trị. Muốn biết người tị nạn Việt đời thứ nhứt là cùng đinh, chỉ làm lao động chân tay, hoặc ăn welfare, chớ không được trở lại nghề cũ bác sĩ, dược sĩ, nha sĩ, kỹ sư, giảng viên đại học, thầy/cô giáo, chuyên viên ngành nghề khác thì liên lạc hội HO (cựu tù nhân cải tạo cộng sản) ở Mỹ sẽ rõ. Những anh em HO này qua Mỹ sau 1990, vừa làm lao động, vừa học lại vẫn được thành danh, có việc làm đúng nghề cũ. Lớp tị nạn của chúng tôi, ra ngoại quốc thời 1975/80, dỉ nhiên được may mắn vững vàng hơn các anh em HO. Nếu hỏi về Úc để biết thêm nhà giáo tị nạn gốc Việt có được trở lại nghề cũ không thì hãy hỏi Ls Trịnh Hội, xem ba cậu ấy và bạn bè cùng gốc tị nạn với ông ấy có được dạy học trò da trắng ở Úc không? Hoặc đến chi nhánh trường đại học RMIT (Úc) ở Sài gòn tìm Ts Nguyễn xuân Thu, hỏi tình hình ở Úc thì rõ. Tốt nhứt là hỏi các CĐNVTD/Hải ngoại sẽ hiểu mọi việc. Nếu tị nạn đời thứ nhứt là hạng cùng đinh, nghèo quá, chỉ biết ăn welfare thì lấy ai cứu đói Miền Nam từ 1980- 1990? Sau 1990, đời thứ 1 rưỡi và 2 mới bắt đầu ra trường Đại học, nhưng giới trẻ này phải lo làm việc trả nợ nhà cửa, xe cộ, cơm áo, cho nên không bận tâm nhiều đến chuyện giúp quê nhà. Thế nên các bạn trong nước chê bai, khinh bỉ đời thứ nhứt thì giống như bạn tự chê bai sự hiểu biết của bạn còn quá kém vậy! Bỡi nếu không nhờ đời thứ nhứt giúp gởi tiền về thì e rằng bà con trong nước chỉ còn cách đem bán "bác" Hồ mới khỏi đói! Hãy research cho kỹ trước khi viết! Sau bài này, tôi sẽ không dành thêm thì giờ trả lời từng bạn. Tôi sẽ bắt đầu nêu các câu hỏi liên quan đến lịch sử và các vấn nạn VN để nhờ Kami hỏi Hà nội giùm.

Bắc hay Nam đều cùng con Rồng cháu Tiên cả sao cứ công kích nhau, thế còn gọi gì là tự do, dân chủ. Dân chủ, tự do là dân quyền và là : mọi người bình đẳng, được bất khả xâm phạm về thể xác cũng như tinh thần, được làm chủ bản thân, được tự do về tư tưởng, tự do về hành động miễn là không làm hại người khác và không làm hại chính mình. Hãy bỏ qúa khứ hận thù đi mà vui sống với tương lai phía trước, dù cộng sản không tốt, CS ác. Nhưng nếu trả thù cộng sản và giết cộng sản có phải là giết người không? có phải là ác không? có còn là tự do, dân chủ không ? và như thế thì khác gì cộng sản? Ở các nước dân chủ phương Tây vẫn tồn tại đảng cộng sản đấy thôi. Người Việt Nam ở bất cứ đâu, có nguồn gốc như thế nào nếu mong muốn một đất nước VN tự do, dân chủ và giầu mạnh mà không muốn trải qua một cuộc cách mạng bạo lực như cộng sản đã làm ( đã là cộng sản thì người miền bắc, người miền nam đều là Việt cộng cả), thì chúng ta bình tâm cùng tìm một giải pháp không tổn thất nhân mạng và tổn thất của cải ít nhất cho dân tộc VN. Như cụ Nguyễn Trãi đã từng nói về tính hòa hiếu của dân tộc Việt Nam là " lấy đại nghĩa thắng hung tàn, lấy chí nhân thay cường bạo". Kami viết như thế là muốn lấy gậy " Ông Hồ" đập lưng "Ông Hưởng" UVTW ĐCSVN. Ông Hồ thì cũng có ý đồ tốt là giành độc lập cho dân tộc VN, những điều Ông ấy nói trước dân và Tuyên ngôn độc lập của ông viết cũng rất tiến bộ theo Tây phương là Pháp và Mỹ - nước có thể chế văn minh nhất. Nhưng Ông ấy lại hành động theo Mao, theo Stalin - là những người chuyên dùng bạo lực giết hại nhân loại kể cả người cùng chủng tộc, thậm chí cùng ĐCS để giành quyền lực, cướp chính quyền, ác hơn Hitle . Ông Hồ dậy lại học trò trong ĐCSVN toàn những mưu mẹo, thủ đoạn tàn ác để loại bỏ đối thủ , giết những người không cùng chính kiến (theo kiểu tiền trảm, hậu tấu) không cần xét xừ không cần luật lệ, làm cho dân VN sợ hãi mà phải theo CS. Ông là người "ném đá giấu tay" rất tài ba, mọi tội lỗi đều có đệ tử nhận thay và Ô rất giỏi tự PR, ông tự ca ngợi mình ( tự viết những mẩu chuyện về Hồ Chủ Tịch) làm nhiều người tưởng Ông là thần thánh nên theo CS. Từ thời kỳ đấu tố năm 1930 - 1931 ông đã nêu khẩu hiệu và thực hiện đấu tranh giai cấp " trí, phú, địa, hào" đào tận gốc tróc tận rễ", những điều này còn được thực hiện trong 9 năm kháng Pháp và cải cách ruộng đất , rồi đến vụ "nhân văn giai phẩm", rồi ép dân vào hợp tác xã, vào kinh tế tập thể và vụ " Xét lại" những năm 1960 - 1970, nhưng ông khôn ngoan đẩy cho đệ tử triển khai thực hiện nên mọi tiếng xấu Ông tránh được. Vì vậy vẫn còn nhiều người ghét cộng sản nhưng vẫn biện bạch ca tụng ông Hồ. Người Đức trước 1945 theo Hitle tàn sát các dân tộc khác, sau 1945 chia làm hai nước Tây Đức theo Tư Bản, Đông Đức theo CS, nhưng sau 1989 lại sát nhập làm một, họ có mang nhau ra mà công kích như người VN không? Thậm chí bà Markel khi còn ở Đông Đức là đảng viên CS và là lãnh đạo đoàn thanh niên dân chủ Đức, được dân cả nước Đức mới bầu làm thủ tướng, đến nay được hai khóa. Thanh niên Đức và nhà nước Đức hiện nay vẫn còn ân hận về hành động diệt chủng của ông cha mình trong thế chiến thứ 2, họ làm bia tưởng niệm và xin lỗi những gia đình Do Thái bị người Đức tàn sát trước 1945, họ giữ gìn và đặt bia tại chính những ngôi nhà người Do Thai ở, trước khi bị tàn sát. Tội lỗi trong quá khứ có thể do bị ép buộc, hoặc sợ chết mà phải theo phe ác, hoặc do bị tuyên truyền mà theo, thời loạn mà không ở phe này cũng phải theo phe kia, muốn đứng ngoài cuộc cũng không yên. Hãy bỏ lại quá khứ dù chiến thắng hay chiến bại, đau buồn hay vinh quang, coi như hai người đánh cờ với nhau phải có kẻ thắng, người thua, nay kết thúc ván cờ lại mời nhau uống rượu, ăn cơm,... ai chết trước thì người còn sống đưa tiễn..tình người đồng bào với nhau là vĩnh viễn. Quan trọng là làm gì, làm thế nào để xây dựng một đất nước Việt Nam mới , một đất nước Việt Nam độc lập, dân quyền tự do, để dân giầu, nước mạnh, giữ được toàn vẹn lãnh thổ, xây dựng dân tộc Việt văn minh đoàn kết được các dân tộc văn minh trên thế giới tôn trọng. Bản thân tôi là người ở miền Bắc đã ngoài 50 tuổi thấy câu này rất đúng ( Putin của Nga nói): " Khi 20 tuổi mà không phấn đấu vào đảng CS thì là người không có trái tim, nhưng khi 40 tuổi mà không ra khỏi đảng cộng sản thì là người không có cái đầu".

Bạn viết đúng lắm! Mời bạn tiếp tục đóng góp thêm ý kiến trong các bài sắp tới của Kami. Để chúng ta thử nêu ra một số điểm, hầu tiếp tay quí vị dân chủ trong nước sớm đem lại tự do dân chủ cho VN, giống như Đức, Ba lan, Nga, Đông Âu nói chung. Dỉ nhiên, là người Việt không ai muốn máu Việt đổ thêm, hoặc tài sản bị mất mát. Hai mươi năm chiến tranh và 36 năm cả nước bị cs thống trị đã quá đủ. Nêu lên yếu tố nhạy cảm Nam Bắc với lời văn thẳng thắn, tôi không có ý kỳ thị vùng miền để gây chia rẻ hay tạo phản cảm. Mục tiêu chánh của tôi là cố ý giúp cho trang blog Kami ấm lên, để các bạn vào đây góp ý nhiều hơn. Khi trang blog Kami được đông độc giả, Kami sẽ hăng hái viết nhiều. Cá nhân tôi sẽ có cơ hội nêu ra nhiều sự thật lịch sử, mà cs cố bưng bít, để giúp giới trẻ lớn lên sau 1975 hiểu rõ những gian trá, ác tâm của HCM và đảng cs VN, đã gây thảm họa cho dân tộc VN từ ngày ông Hồ xuống tàu tìm đường hại dân, bán nước. Nếu bạn hiểu mục tiêu của tôi như vậy, thì mời bạn tiếp tay. Dân Nam (HảI ngoại)