You are here

Thật không sao hiểu nổi!

Ảnh của songchi

Song Chi.
Được tin thân mẫu blogger Tạ Phong Tần qua đời sau khi tự thiêu vì bị chính quyền địa phương sách nhiễu, hù dọạ, khủng bố tinh thần suốt một thời gian dài mà tôi bàng hoàng.
Tôi chưa bao giờ hồ nghi một chút nào về sự tàn ác, dã man, ngu muội của nhà nước cộng sản VN và cung cách hành xử không có một chút tình người, không một chút lương tri, đốn mạt hết mức của cái nhà nước này đối với người dân, đặc biệt đối với những ai dám lên tiếng nói lên sự thật về chế độ, về thực trạng xã hội VN hay có bất cứ một hành vi nào phản kháng lại sự cầm quyền của họ. Nhưng o ép, khủng bố tinh thần một người phụ nữ lớn tuổi, thân cô thế cô, một người mẹ đang có con bị giam cầm không có lý do chính đáng, suốt một thời gian dài đến mức bà không chịu nổi, phải tự chọn cho mình một cái chết đau đớn, tức tưởi, tuyệt vọng đến thế thì quả là khốn nạn không biết chừng nào mà kể.
Kể từ khi đảng và nhà nước cộng sản VN nắm quyền lãnh đạo ở đất nước này, đã có bao nhiêu trường hợp người dân bị giết hại hoặc phải tự chọn cho mình một cái chết oan ức, cách này cách khác, vì bị nhà cầm quyền xử ép, dồn đến đường cùng với đủ mọi nguyên nhân, lý do? Nào bị vu cho tội phản động, tay sai của giặc Pháp, bị quy vào thành phẩn địa chủ, tiểu tư sản….thời Cải cách ruộng đất, Nhân văn giai phẩm, hay vụ án xét lại năm xưa cho đến tội làm tay sai cho Mỹ-ngụy, có dính dáng đến chế độ cũ, hay thuộc giai cấp tư sản mại bản bóc lột nhân dân cần phải được cải tạo, rồi bây giờ thì nào bị cưỡng chế đất đai, giải phóng mặt bằng nhưng đền bù không thỏa đáng, hoặc là nạn nhân của những vụ án xét xử không công bằng, hoặc cũng vẫn là cái tội muôn đời “phản động, tuyên truyền chống phá sự nghiệp cách mạng” v.v...
Sự tàn ác của nhà nước cộng sản VN đối với nhân dân trong suốt hơn sáu thập kỷ qua thật tình không sao kể xiết. Chỉ riêng đối với những ai vì yêu nước, vì xót xa, bức xúc trước sự lạc hậu của đất nước so với các nước láng giềng và thế giới, trước thực trạng tồi tệ về mọi mặt của xã hội VN và đời sống hoàn toàn thiếu vắng tự do, dân chủ, nhân quyền con người không được coi trọng, đời sống vật chất lẫn tinh thần của nhân dân không được thật sự bình yên, ổn định...nên đã dám lên tiếng, thì luôn luôn nhận được sự trả thù hèn mạt của nhà cầm quyền. Từ những năm tháng đầu tiên khi đảng cộng sản lên nắm quyền cho đến bây giờ, bao nhiêu thời gian đã trôi qua và thời cuộc, thời thế đã biến chuyển, thế nhưng cách hành xử của nhà nước với những con người như vậy cùng gia đình họ vẫn không hề thay đổi.
Những ai chưa bao giờ ở vào vị trí như vậy sẽ không thể tin, không thể hiểu được và còn cho rằng những người khác đã nói quá lên chứ nhà nước nào mà lại cư xử như vậy. Hoặc cố bênh vực rằng bất cứ quốc gia nào, chế độ nào, hễ anh chống đối lại họ, thì anh cũng sẽ bị trừng phạt thôi, làm sao có thể đòi hỏi một chính quyền nào đó đối xử tốt với anh, gia đình anh khi anh chống đối họ? Nói như vậy là cố tình lập lờ, đánh đồng như nhau giữa cách hành xử của một chế độ dân chủ pháp trị với một chế độ độc tài cai trị bằng luật rừng, luật của đảng.
Trong một chế độ dân chủ pháp trị đa nguyên đa đảng, chính quyền luôn luôn phải chịu sức ép từ các đảng phái đối lập, từ sức mạnh của báo chí truyền thông, lá phiếu của người dân và dư luận quốc tế. Họ không thể chà đạp lên tất cả mọi thứ. Đối với những người bất đồng chính kiến, tù nhân chính trị, họ phải đưa ra xét xử công khai, họ không thể che đậy hành vi của mình nếu sử dụng những chiêu, trò ném đá dấu tay, bẩn thỉu, hèn mạt như cách mà một nhà nước độc tài toàn trị có đủ quân đội, công an, luật pháp, báo chí trong tay nhưng vẫn sử dụng như nhà nước VN. Từ việc dùng truyền thông báo đảng để vu khống, bôi nhọ danh dự người bất đồng chính kiến, gây sức ép với cơ quan làm việc của người đó để cơ quan buộc người bất đồng chính kiến/người hoạt động chính trị phải thôi việc, sử dụng chính quyền địa phương hoặc cơ quan đế đấu tố, kiểm điểm, tạo dư luận để cô lập người đó với những người xung quanh, ngụy tạo những bản án hình sự để ghép tội, hoặc sử dụng những điều luật mơ hổ như điều 88, 79…đế bắt giam với những bản án nặng nề, bên cạnh đó thì thường xuyên khủng bố tinh thần người bất đồng chính kiến và người thân của họ...
Những ai chưa/không trải qua, sẽ không thể nào tin được những hành vi hèn mạt nhất mà nhà nước này vẫn sẵn sàng áp dụng, kể cả ném mắm tôm, chất thối vào nhà, khóa trái cửa nhốt người bên trong không cho ra ngoài, cho xã hội đen đánh dằn mặt, gây tai nạn khi đi xe trên đường, theo dõi thường trực khắp mọi nơi mọi lúc…Đó là tất cả những gì mà từ thời cụ Hoàng Minh Chính, ông Nguyễn Hộ xa xưa cho đến thượng tọa Thích Quảng Độ, linh mục Nguyễn Văn Lý, luật sư Lê Thị Công Nhân, luật sư Nguyễn Văn Đài, luật sư Lê Công Định hay những người bất đồng chính kiến khác, kể cả những con người bình thường như các blogger trong nhóm CLBNBTD, các thanh niên công giáo bị bắt, những người yêu nước đi biểu tình phản đối Trung Quốc…đã và đang trải qua, cùng với gia đình của họ.
Với những ai không chịu nổi, thì cái chết là sự lựa chọn tuyệt vọng cuối cùng. Như cụ bà Đặng thị Kim Liêng, thân mẫu blogger Tạ Phong Tần đã phải chọn.
Tôi nhắc lại, tôi chưa bao giờ hồ nghi về sự tàn ác, ngu muội, cách hành xử phi nhân tính của nhà cầm quyền VN đối với người dân nói chung và những người dám nói khác ý họ. Chỉ có một điều tôi không sao hiểu nổi, sao họ lại ngu đến thế khi vẫn tiếp tục thực hiện chính sách đàn áp, đối xử tệ hại này giữa lúc tình hình biển Đông đang hết sức căng thẳng, hiểm họa mất nước đã sờ sờ trước mắt và hơn bao giờ hết họ cần có sự ủng hộ của nhân dân và quốc tế?
Hành xử như vậy thì nhân dân nào sẽ đứng bên cạnh họ khi chiến tranh nổ ra? Các nước dân chủ tiến bộ nào trên thế giới sẽ ủng hộ họ khi Trung Quốc gây sự với VN? Bài học từ năm 1979, 1988, khi VN đơn độc chống chọi lại với TQ, sao họ không nhớ, không thuộc?
Trước khi xảy ra cuộc chiến năm 1979, đâu phải Mỹ chưa từng chìa bàn tay ra trước với VN nhưng vì tầm nhìn thiển cận, ngây ngất với cái chiến thắng mà thật ra có được, là nhờ sự hỗ trợ của Liên Xô, Trung Cộng và cả khối XHCN lúc bây giờ chứ VN có cái gì ngoài xương máu của chính nhân dân mình, đảng cộng sản VN đã bỏ lỡ cơ hội để rồi sau đó, cả dân tộc phải trả giá bằng cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc và biên giới Tây-Nam, 10 năm bị cấm vận cũng như việc bất lực nhìn Trung Quốc tận hưởng mọi cơ hội của việc mở cửa trước với phương Tây? Sao họ không nghĩ rằng, kịch bản này sẽ lại có thể lặp lại, nếu nhà nước cộng sản VN không chứng tỏ cho thế giới thấy sự thay đổi trong chính sách đu dây với TQ và cải thiện vể nhân quyền, mở rộng một số tự do dân chủ cho người dân, thì Mỹ và các nước cũng vì quyển lợi của họ, sẵn sảng để mặc cho Trung Cộng nuốt VN miễn là quyển tự do hàng hải trên biển Đông và các quyền lợi khác của Mỹ và đồng minh không bị xâm phạm?
Chỉ có hai cách trả lời cho thái độ này: hoặc là họ ngu lâu khó cải tạo, hoặc là họ đã chọn lựa: thà mất nước mà giữ yên chế độ. Hãy nhìn cách họ tiếp tục xưng xưng ca tụng tình hữu nghị Việt Trung, hèn hạ câm nín trước mọi động thái leo thang gây hấn của TQ trên biển Đông trong lúc vẫn tăng cường đàn áp, khủng bố người dân thì câu trả lời cũng đã rõ. Nhưng nước mất vào tay TQ, liệu thân phận của họ, quyền lực của họ có còn nguyên vẹn, yên ổn? Chưa kể, lịch sử, nhân dân sẽ nguyền rủa muôn đời, không thể nào họ không hiểu điều này.

Bài bình luận

Mọi nhận định của qúy vị về cái chết này đều có thể xẩy ra. Bản thân tôi gia đình hai bên nội ngoại đều là người có công với cách mạng, nhưng khổ nỗi vẫn bị bọn đương chức hà hiếp, vài lần suýt đi tù chỉ vì "không ngoan ngoãn" chịu bị đè đầu cưỡi cổ. Nếu có bạn nào ở tại phường Tân Thành quận Tân Phú Tp.HCM thì biết rõ điều tôi sắp kể đây. Ở phường này có Thiếu tá Trung công an khu vực. Vợ Trung là Hồng chủ cửa Hàng vật liệu xây dựng Hồng Hà trong phường. Chị vợ Trung là Hà cán bộ Uỷ ban, anh vợ là cán bộ quận ủy... Lợi dụng thân thế, Trung trở thành cường hào ác bá ở dạ phương. Tất cả cơ sở, cửa hàng kinh doanh, kể cả những hộ nhỏ lẻ, xe đẩy bán hàng lề đường...đều phải nộp phí hối lộ tối thiểu từ 500 ngàn đến 10 triệu đồng mỗi tháng. Riêng những doanh nghiệp tư nhân kinh doanh có điều kiện- bị công an quản lý an ninh trật tự- như DNTN KHÁCH SẠN thì số tiền chung tuỳ thuộc vào Trung. Trung đến thường xuyên và đòi không hạn chế. Nhà ai chuẩn bị xây sửa là Trung có mặt, ép phải mua vật tư của vợ Trung. Trung dùng đủ mọi thủ đoạn sang đoạt nhà người khác. Người nào chống lại bị trung cài bẫy đưa đi tù bằng nhiều cách chẳng hạn khiêu khích, đe doạ, ra tay chân rồi bức cung "chống người thi hành công vụ" như trường hợp ông Cả.... Những nhà bên cạnh đều bị Trung thâu tóm. Nếu không có "vấn đề" nắn gáy thì Trung trực tiếp đe dọa "mua". Một chủ nhà đã từng thốt lên "Chú nghĩ sao vậy? Nhà tôi đang ở, làm ăn, có nói bán đâu mà mua". Rồi cuối cùng trước sự khủng bố, đe doạ, ngăn cản người khác mua cuả Trung, căn nhà được Trung cưỡng đoạt với giá rẻ mạt. Tính riêng mặt tiền đường Lũy Bán Bích và Nguyễn Thái Học p.TT hơn chục căn nhà do gia đình Trung đứng tên. Theo thông tin từ một số công an phường, Trung có 26-30 căn nhà và hàng chục lô đất. Trung quảng cáo là đệ tử ruột của trưởng công an quận Hoàng Tuấn, cháu của bí thư thành ủy Thanh Hải. Đúng sai chưa biết ra sao nhưng thần thế cuả Trung thì khỏi phải bàn. Trung là một đại địa chủ ác ôn khét tiếng ngày nay. Trung đã từng đe dọa đưa tôi và một số người đi cưỡng bức lao động cải tạo chỉ vì bị nghi ngờ thưa kiện Trung. Cháu tôi vào mẫu giáo xin Trung xác nhận KT3 hết 11 triệu đồng và mất gần 2 tháng vì bị Trung liệt vào "hộ cứng đầu". Tôi đã đã xuất cảnh nhưng con tôi ở lại vẫn chưa yên thân. Một viên công an khu vực cỏn con mà còn nắm sinh mạng người dân trong tay, thì dù chuyện gì xảy ra với những người như bà Liêng cũng không lạ. Thành kính chia buồn cùng gia đình của bà. Xin chúa rủ lòng thương xót che chở cho chị Phong Tần và gia quyến.

Thà mất nước còn hơn mất đảng,chị Song Chi có biết điều đó không ? Ngàn năm nô lệ giặc Tàu đang từ từ xãy ra.Tui mà có nói sai chết liền...!!!

Vậy csvn (đa số những thành phần giữ quyền lực qua các thế hệ) chọn gì ? 1/ vĩnh viễn, và độc quyền giữ quyền lực, trong mọi tình huống, giai đoạn ! Hay ít ra là càng lâu càng tốt, ngoại trừ khi bị dân vùng lên bảo vệ quyền lợi đất nước & đồng bào, phải lật đổ trước vật trở ngại là họ ! Có quyền thì sẽ sinh ra lợi, tha hồ tự tung tự tác ! Họ sẵn sàng và đã bán nước để thâu tóm quyền lực này, từ lâu rồi ! 2/ họ đu dây giữa Trung-Mỹ (+ Nga, Ấn, Nhật) càng lâu càng tốt để gọi là "ngư ông hưởng lợi" ! Nhưng thời gian sẽ không còn nữa ! Và họ theo TQcs để được "bảo hộ" quyền lực, và hy vọng dùng Mỹ để cân bằng và hốt đôla. 3/ Nếu đứng hẳn theo Mỹ, theo họ, thì họ sẽ mất quyền lực, bằng cách này hay cách khác, chỉ nhanh hay chậm mà thôi ! Đứng hẳn theo TQ thì TQ đã / đang nuốt VN với sự trợ giúp ngầm của csvn, mà họ đóng vai "thái thú, tay sai". Thực chất, về chính trị (ngay cả mô hình kinh tế) là họ đã theo TQ, bán nước rồi (dâng đất, biển, đảo, cho di dân tùy tiện, ...), mà gần đây hội nghề cá "hô toáng" lên là TQ xâm lược biển vn, trong khi TQ đã xâm lược nội địa vn từ lâu rồi, qua : quan hệ hữu nghị, hơp tác kinh tế, phát triển, và 16 vàng 4 tốt. VN xem như đã bị TQ bao vây tứ bề, từ trong ra ngoài ! Đảng và NN csvn im lặng như tờ, và vẫn ca tụng / biết ơn TQ mới là HAY ĐÁO ĐỂ, như là vuốt đuôi, quỳ lạy TQ và thách đố nhân dân ! Đồng thời nói / làm vài động tác giả nhiều hơn thật, phản đối TQ, để lừa mị dân, quốc tế. Tuy nhiên, quốc tế (Mỹ) biết cả ! TQ đang đụng vào quyền lợi nguồn dầu hỏa, ... của csvn, nên họ phải hô toáng lên, làm lơ cho dân biểu tình, dưới sự kiểm soát, điều tiết, hăm họa của họ. 4/ Mức xấu nhất, sau thời gian dài cấu kết, bám quyền lực, thì họ sẽ ÔM tiền bạc, của quý chuồn ra hải ngoại, và họ đã chuẫn bị / làm từ khá lâu rồi ! Ngay cả, họ cũng đã chuẫn bị / gài đặt người của họ (con cháu, bè phái, ...) được đào tào ở hải ngoại / trong nước chen chân vào chế độ mới (nếu xảy ra sau này). Vài lý do khác : 1/ Nói chung, họ xem như đã mất nhân tính; họ chạy theo vật chất, tiền bạc, khoái lạc ... nên phải giữ quyền (DUY VẬT !) 2/ Nảo trạng của họ : Họ đã được trang bị hệ tư tưởng Mac-Le-Mao "bách chiến bách thắng" ! Tổ quốc vn là tổ quốc xhcn, trong thế giới đại đồng, làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu ! Họ không có ngu (có thể dốt trên vài lãnh vực), nhưng về thủ đoạn, mưu ma chước quỷ, tàn ác, tham lam, thú tánh thì họ rất "khôn lõi". Bởi vậy, KHÔNG có gì là không hiểu nổi cả !!!!? Họ đã đặt lợi ích cá nhân họ, bè phái họ lên trên lợi ích của đất nước, đồng bào, qua những hành động, việc làm của họ, rất xuyên suốt từ nhiều thập niên qua đến nay !! Song Chi có nhiều bài viết rất hay, sâu sắc !

Phải nói một cách khách quan và trung thực rằng: Suốt chiều dài lịch sử của dân tộc VN, tập đoàn cầm quyền Cộng Sản VN đương thời đã và đang làm đươc một việc nổi tiếng vô tiền lệ không thể chối cãi được mả những triều đại trong quá khứ không thực hiện nổi: Đó là việc biền nhân dân VN trở thành kẻ thù của mình một cách mau chóng !!! Thành quả "đỉnh cao trí tuệ quang vinh" này có lẽ sẽ giúp họ tồn tại được muôn năm, vạn tuế như đã được ghi trên khẩu hiệu băng-rôn chăng tại lăng bác Hồ giữa thủ đô ngàn năm văn vật ! Các bác thấy thế nào, cái này có phá nổi kỷ lục loài người không vậy???

Có người hỏi:" tại sao cái đảng CSVN không chết mẹ đi để người dân được thõa mái? ". Vấn đề ở đây là:"cái đảng khốn nạn đó là hiện thân của Qủy bởi thế nó không thể chết được".

Còn những từ ngữ "Thối tha " nào hơn để trình bày , hình như Chị đang kêu thang trách phận.Có oán ức lắm không?.Thật thống khổ trên blogg nầy của Chị , thế thì hơn 90 triệu trái tim của dân tình họ đang rên rỉ họ đang gào thét mà có ai nghe đâu? vì họ có tiếng nhưng thốt chẳng nên lời.? Rôi từ đây sẽ có nước mắt một người....trăm người.....ngàn người...hàng tiệu người rơi rớt xuống trôi đầy trên Dòng Sông, rồi nhữmg Dòng Sông kết nối với những Dòng Sông khác.........chảy suốt từ khe suối, khe mương nhập thành "Biển Thái Bìngh " bao la vô tận. Lúc ấy những tiếng cườ giọng hát yêu người yêu đòi thay nuớc mắt của Dòng Sông ...........