ôi mùa chìm nổi
vận nước điêu linh
một lũ âm binh
cõng quạ qua phố…
đi trên quê hương mà không thấy quê hương
những gương mặt nổi trôi chiều bất lực
đèn đường vàng khô mắt xanh mỏ đỏ
bụi mịt đường cây cũ ngủ thiu thiu
những giấc mơ cá cơm ngày tẻ nhạt
giấc mơ xanh rụng đỏ ối trời chiều
giọng lơ lớ gáy xanh đồng tội lỗi
xương đã khô trong mộ hoang thủy tổ
nơi thăm thẳm trường sơn hú gọi
của những oan hồn tiền thân vong quốc
Bài bình luận gần đây