You are here

Nạn đói nhân tạo ở Ukraine và tội ác diệt chủng của Stalin

Vào thời điểm Stalin chết, ở Việt Nam có vô số sáng tác khóc thương và xiển dương nhân vật này do các văn nhân thi sĩ cộng sản chủ nghĩa viết, trong số đó nhiều câu đã trở thành “bất hủ”, vì chúng điển hình cho loại hình văn học nô dịch, điển hình cho mức độ tụng ca và dối trá thượng thặng, đặc sản của chế độ toàn trị, một hình thái chính trị chưa từng có trong lịch sử trước thế kỷ XX. Người ta vẫn sẽ còn nhắc đến những câu như: “Yêu biết mấy nghe con tập nói / Tiếng đầu lòng con gọi Stalin” (Tố Hữu). “Đồng chí Stalin đã mất / Thế giới không cha nặng tiếng thở dài” (Chế Lan Viên)

Tôi muốn dùng đoạn thơ dưới đây của Xuân Diệu trong bài “Thương tiếc Đại nguyên soái Stalin”, câu thơ in đậm là do tôi nhấn mạnh, để dẫn vào một chủ đề mà tôi sẽ trình bày trong bài này:

Từ bao lâu yêu Người tận tủy xương
Tiếng khóc đây là tất cả can trường
Thấy Người thật là bát cơm miếng bánh
Người gắn với chúng con trong vận mệnh (Xuân Diệu)

Mấy chữ “bát cơm miếng bánh”, mà Xuân Diệu sử dụng như một thủ pháp để nhằm ca ngợi Stalin đem lại cuộc sống no ấm cho người dân, mới thật là một sự mỉa mai đối với sự thật: Stalin bị nhân loại kết án phạm tội diệt chủng, là kẻ đã gây ra cái chết của mấy triệu người dân Ukraine trong một nạn đói được gọi là “nạn đói nhân tạo”, nạn đói được tổ chức, nghĩa là nạn đói do Stalin cố tình tạo ra, trong khoảng thời gian 1932-1933. Theo ước tính của các sử gia, có khoảng từ 2.6 đến 5 triệu người đã bị buộc phải chết trong cuộc đại thảm sát đó, họ bị buộc phải chết đói.

Vì thế, cho dù khái niệm “toàn trị” gây tranh cãi trong giới nghiên cứu khoa học xã hội, nhưng về cơ bản người ta thống nhất trong nhận định rằng Stalin và Hitler là hai lãnh tụ toàn trị, hai kẻ gây nên tội ác diệt chủng, tội ác chống lại nhân loại, và những tội ác của hai lãnh tụ toàn trị này được thực hiện gần như trong cùng một thời điểm, thời điểm đại chiến thế giới lần thứ hai.

Hai tác giả Borys Martchenko và Okexa Woropay, trong cuốn Nạn đói – Nạn diệt chủng ở Ukraine 1932-1933 (La famine – Génocide en Ukraine 1932-1933, Publications de l’Est européen, Paris, 1983), đã mô tả cách thức tổ chức nạn đói. Họ cho biết rằng từ năm 1930, Stalin đã hoàn tất việc tập thể hóa toàn bộ tài sản nông nghiệp của nông dân ở Ukraine, toàn bộ nền xuất bản độc lập bị hủy bỏ, nhiều triệu người bị bắt trên khắp Ukraine.

Đầu 1932, chính phủ Stalin đề ra mức khổng lồ về lương thực phải giao nộp cho chính phủ, vượt quá mức thu hoạch của nông dân trong thực tế. Mùa đông 1931-1932, chính phủ trưng thu toàn bộ ngũ cốc cũng như những sản phẩm khác. Và như vậy, dĩ nhiên, người dân không còn gì để ăn. Từ mùa xuân năm 1932, nạn đói bắt đầu lan rộng, và đến hè số người chết càng ngày càng tăng lên.

Mùa thu năm đó, chính phủ ra một đạo luật nhằm cấm những người dân đói không được sử dụng ngũ cốc. Nghĩa là nạn đói được luật hóa một cách chính thức, người dân sẽ phải chết cho đúng luật. Tôi trích một đoạn trong cuốn sách của Borys Martchenko và Okexa Woropay:

“Một cuốn sách xuất bản chính thức viết về đạo luật này như sau: “Luật về bảo vệ tài sản xã hội chủ nghĩa, ban hành ngày 7 tháng 8 năm 1932, đã góp phần rất lớn trong việc củng cố chế độ nông trường tập thể. Theo quy định của luật này, các tài sản của nông trường tập thể được xếp vào hàng tài sản của Nhà nước. Tài sản của nông trường tập thể, cũng như tài sản của Nhà nước, không ai được phép xâm phạm’”( La famine – Génocide en Ukraine 1932-1933, tr.27)

Và để bảo vệ “tài sản nhà nước”, những đội quân canh gác có trang bị vũ khí được thành lập, họ bắn chết không thương xót bất kỳ dám “ăn trộm” lương thực do mình làm ra nhưng mình lại không có quyền sở hữu. Nếu trẻ con ăn trộm thì bố mẹ sẽ bị kết tội. Quả là luật pháp của Stalin không để một kẽ hở nào cho người dân Ukraine được sống. Stalin đã giết người “theo quy định của luật pháp”.

Các tác giả của cuốn sách cho biết, chính phủ Stalin biết rằng cả nông dân lẫn chính quyền địa phương sẽ không giao nộp lương thực trong khi mà nhân dân đang chết đói, vì thế đã sử dụng biện pháp trưng thu cưỡng chế để thực hiện theo đúng chỉ tiêu kế hoạch mà nhà nước đề ra. Bất chấp việc lãnh đạo địa phương yêu cầu Moscou giảm kế hoạch, những đội trưng thu cưỡng chế được Nhà nước cử đến vét sạch tất cả.

“Một nhân chứng của vụ án Kravtchenko kể lại: “Năm 1932, chế độ Xô-viết ra lệnh cho tất cả các nông dân phải giao nộp đến tận hạt lúa mì cuối cùng [ở đây có cái gì giống với khẩu hiệu của Đức quốc xã về việc tiêu diệt dân Do Thái cho đến tận người cuối cùng, về cơ bản đấy đều là những cách thức hủy diệt con người –NTTH]. Sau khi nông dân đã giao hết lúa mì, những người cộng sản và bọn kẻ trộm vào trong làng, lấy đi tất cả những gì còn lại, dưa bắp cải, mỡ lá, và tiêu hủy hết. Họ đã tạo ra một nạn đói nhân tạo trong những năm 1932-1933” (La famine – Génocide en Ukraine 1932-1933, tr.27)

Dĩ nhiên, những người nông dân tìm cách trốn khỏi Ukraine để tự cứu mình. Nhưng chính phủ cho dựng các rào chắn khắp nơi và đuổi nông dân quay trở lại làng, nơi họ không còn gì để ăn. Những làng đói hoàn toàn bị cô lập, không y tế, không giáo dục, trẻ em không có trường học, người ốm không được chăm sóc. Hàng triệu người đã bị bỏ đói cho đến chết.

Tôi chỉ giới thiệu lại một vài chi tiết về việc Stalin đã giết người, giết hàng loạt, bằng cách bỏ đói.

Và giết nông dân chỉ là một giai đoạn trong tiến trình xây dựng quyền lực toàn trị của Stalin. Ông ta còn tiến hành nhiều cuộc thanh trừng với số lượng lớn, giết công nhân, viên chức, một nửa số nhân viên hành chính trong các lĩnh vực khác nhau bị giết, 50% đảng viên của đảng cộng sản bị thanh trừng.

Stalin, con người với tội ác chồng chất khiến cả nhân loại phải kinh hoàng, lại được ca tụng hết lời và được yêu thương tột bậc bởi các thi sĩ mà chế độ Việt Nam đương thời xếp hàng đầu:

Từ bao lâu yêu Người tận tủy xương
Tiếng khóc đây là tất cả can trường
Thấy Người thật là bát cơm miếng bánh
Người gắn với chúng con trong vận mệnh (Xuân Diệu)

Chữ nghĩa là gì, đối với những người làm văn chương và những người viết nói chung?

Paris, 7/3/2015

Nguyễn Thị Từ Huy

Bài bình luận

Ta chưa đọc bài của bạn, nhưng ta biết rằng bạn sẽ nói xấu Staline. Nhưng hãy nhớ cho một điều: Nếu không có Người thì cả châu Âu nói chung và dân Ba Lan, Ucraina nói riêng đã bị bọn khát máu Đức Quốc Xã _Hitle cho hết vào lò thiêu người để làm phân bón ruộng sau khi chúng lột da làm chao đèn, lấy tóc làm thảm. Ở Việt Nam nhờ có Staline mà ta đã đánh đuổi được lũ thực dân Pháp ra khỏi Tổ Quốc giành lại Non sông, nếu không thì nhiều người bị Pháp bắt làm nô lệ tình dục bạn có biết không ?

Bon CS la mot lu ngu si chi tiep thu nhung loi tuyen truyen lao khoet roi cho day la su thuc lich su va giu chung lam kien thuc cua minh. Toi da tung la nan nhan cua su nhoi so, da tung phat bieu nhung loi nhu tren ve Duc Quoc Xa va nguoi Do Thai, nhung may la khi co nguoi hoi chung cu lich su, toi da tra tim cac tai lieu lich su trong thu vien va internet, toi phai xau ho thu nhan rang do la nhung dieu toi tiep thu tu cac ong thay trong truong hoc CS va da xem do la lich su vi cu ngo rang giao duc phai ton trong su that, trong khi thuc te hoan toan khong co. Voi CS, giao duc cung chi la mot dung cu tuyen truyen. Ket qua cua he thong "trong nguoi" do da tao nen mot the the tre bat luong gian doi, trong nuoc thi thi cu gian lan bua phep chay chot, roi mua quan ban chuc, lo lot ninh bo ke co quyen, tru giap dan ap boc lot ke co the, yeu duoi; ra nuoc ngoai thi an cap an trom, co chut tien thi hach dich, khoe khoang kech com, khong co chut van hoa liem si nao ca, khien nguoi ta khinh khi ca tap the nguoi Viet. Cho den bao gio nguoi Viet moi tro lai la nguoi Viet cua thoi ton trong su that va le nghia?

Tôi hoàn toàn tán đồng ý kiến trên, cs lũ tham lam lừa dối vô liêm sĩ...

bọn phản động thua cuộc nói gì chả hay nhưng thở ra là toàn câu chửi không văn hóa, thiết nghĩ thế thì sao mà dành lại quyền làm người hỡi bọn phản động chống phá. Cả đời chúng mày cũng chỉ là lũ lưu vong :)

Thằng nào bảo họ là phản động đấy? Sao mày ngu vậy. Họ về Việt nam bây giờ chúng mày gọi họ là Việt Kiều. Tao đang ở VN, tao chán ngấy cái chế độ này, Giá như thằng cha Hồ Chí Minh không sinh ra thì VN đã khá hơn nhiều đấy. Nó bám đít Liên Xô, cuối cùng Liên Xô tan rã, còn VN thì vẫn cứ nghèo. Nghèo cả về Kinh tế lẫn Văn hoá. Mày sang Nhật sang Mỹ mà xem dân họ giàu và ý thức như thế nào. Nhật bị Mỹ ném bom nguyên từ, nhưng nó vẫn là bạn đồng minh với Mỹ. Còn bọn CS thì làm được gì. Giờ chả ai thèm chơi.

Internet co som vai thap nien, 2 tu CONG SAN nhat dinh se khong xuat hien trong tu dien.

"...Tên sát thủ lớn nhất trong thế kỷ 20 vừa qua chính là các chế độ độc tài. Trong các chế độ độc tài ấy, các chế độ cộng sản đứng đầu. Theo Rummel, trong bài “Cộng sản giết hại bao nhiêu người?” (How many did Communist regimes murder?), các chế độ cộng sản giết chết khoảng 110 triệu người, tức gần hai phần ba tổng số người bị chết bởi chính phủ hoặc các lực lượng du kích từ năm 1900 đến 1997. Trong các chế độ cộng sản, đứng đầu danh sách sát thủ là Liên Xô với khoảng gần 61 triệu người bị giết chết, trong đó, riêng Stalin chịu trách nhiệm về cái chết của gần 43 triệu người. Nhà nghiên cứu về nạn diệt chủng nổi tiếng Richard Rubenstein nhận định: “Không có chính phủ nào trong lịch sử đưa ra nhiều sáng kiến để tiêu diệt công dân của họ như là chế độ Xô Viết”. Rummel gọi chế độ Xô Viết là tên đệ nhất siêu sát thủ (the greatest megamurderer) trên thế giới. Còn số người bị giết chết, một cách trực tiếp hoặc gián tiếp dưới tay Mao Trạch Đông là bao nhiêu? Theo Jean-Louis Margolin, trong bài “Mao’s China: The Worst Non-genocidal Regime?”, số người chết do các chính sách độc tài và tàn bạo của Mao Trạch Đông là vào khoảng từ 44 đến 72 triệu người. Cũng theo Margolin, khác với ý kiến của các học giả dẫn trên, về phương diện giết người hàng loạt, Mao còn tàn bạo hơn cả Stalin và Hitler!" Các đấng "Người" của ông được thế giới nhận diện như thế đấy :-)

Den bay gio van con nhieu nguoi ngu dot nhu vay sao?

Cộng sản nòi

Không có DCSVN thì VN cũng phải được trả độc lập thôi. Vì sau Đệ Nhị Thế Chiến, với ưu thế trong phe Đồng Minh, nước Mỹ đã áp lực các nước thực dân như Pháp, Anh phải trả độc lập cho các thuộc địa của họ. Bằng chứng là khi Pháp sa lầy ở Đông Duong, Mỹ đã từ chối giúp Pháp các phương tiện quân sự (đặc biệt là oanh tạc cơ B29, có thể lật ngược thế cờ khi quân Pháp bị bao vây ở Điện Biên Phủ). Điều duy nhất khác biệt là, nếu Hồ Chí Minh không tham vọng quyền lực, không làm theo ý muốn của Staline và Mao Trạch Đông, thì VietNam ngày nay vẫn là một Quốc Gia độc lập đúng nghĩa, không bị lệ thuộc vào Trung Quốc một cách nhục nhã. Cái tệ hại cho dân tộc VN không phải là ĐCSVN đã có nhiều sai lầm, mà là ĐCSVN không dám thừa nhận những sai lầm của họ. Tại sao ? Rất đơn giản vì cái họ muốn là Quyền Lực, không phải là sự toàn vẹn lãnh thổ của Tổ Quốc, hay sự tự do và hạnh phúc của dân tộc VN.