You are here

Lố Bịch

Tuần rồi, các blogger Việt nam quan tâm đến hai chuyện xẩy ra tại hai thành phố lớn nhất nứơc là Hà nội và thành phố Hồ Chí Minh, lien quan đến chuyện bày tỏ quan điểm và ý kiến trên Internet. Tại Hà nội, bác sĩ Phạm Hồng Sơn bị một số người tự nhận là cựu chiến binh đến hăm doạ để ông không viết bài trên Internet phê phán nhà nước, dù đó chỉ là những góp ý ôn hoà, nhằm xây dựng một đất nứơc mà ông là một công dân. Tại thành phố Hồ Chí Minh, thì blogger Tạ Phong Tần bất ngờ bị công an bắt giữ mấy ngày gọi là để “làm việc.” Việc bắt giữ xẩy ra không theo thủ tục, mà cũng chẳng có giấy tờ gì hết, đến nỗi nó đựơc mô tả như một vụ bắt cóc. Trả lời ký giả Hà Giang của đài Á Châu Tự Do, Blogger Tần cho biết:
"Cái thời gian mà ngừơi ta giữ tôi ở phường 25, thì ông phó công an phường có viết hai cái quyết định tạm giữ người theo thủ tục hành chánh đưa cho tôi. Chỉ ghi một cách chung chung là ‘tạm giữ để làm việc’, thì tôi phản đối, tôi yêu cầu anh phải ghi rõ vào đây, anh giữ tôi để làm việc, là làm việc gì. Anh phải ghi rõ vào đây là làm việc gì, chứ anh ghi một cái quyết định như thế này, rồi vài bữa tôi đi khiếu nại, ngừơi ta nhìn vô cái quyết định ngừơi ta tưởng tôi trộm cắp cứơp giựt bị giữ rồi làm sao, anh phải viết vô đây bị giữ về việc gì. Thì ông này ông mới ghi vào là làm việc về việc viết bài trên các hộp thư và gửi ra nước ngòai. Cái đó là nó không nằm trong bất cứ cái vi phạm, cái căn bản pháp luật nào quy định. Cái lý do đó rất là lố bịch."Như vậy, cái nguyên nhân khiến công an bắt blogger Tạ Phong Tần cũng chỉ vì những bài báo viết và cho phổ biến một cách tự do, chứ không theo lề phải, không theo đơn đặt hàng mà cũng không theo hứơng dẫn nào hết.
Hai chuyện xẩy ra nhưng cùng một ý đồ, là hăm doạ để kiểm soát. Hai loại hành động, như có thể dùng một từ để mô tả, đó là “Lố Bịch.” Xin được mượn từ này của blogger Tạ Phong Tần.Nguyễn An

Bài bình luận

Chuyện nhà cầm quyền Việt nam ,cấm cản người dân bày tỏ quan điểm&nbsp;spanvà chỉ trích chính quyền không có gì mới,Thực tế cho thấy sự cấm đoán vô lý đó bị phản tác dụng, thế giới đã thay đổi, những ý thức hệ mơ hồ cũng chết theo,&nbsp;,đời sống chính trị toàn cầu rộng mở, biên giới và ngôn ngữ không còn là rào cản, công nghệ thông tin phát triển làm thay&nbsp;đời sống tinh thần của nhân loại,không gian hẹp lại, và quan hệ xã hội rộng ra,một chính thể cấm người dân phản biện và sợ hải trước những lời nói chân tình , mục đích muốn cho xã hội tốt hơn ,, Không dể gì lật đổ một chính quyền, quá mơ hồ và không thực tế,những bài viết hay một lời phê phán của những người có tâm huyết với quê hương đều bị cho là có vấn đề, chính quyền không dám đối thoại trực tiếp và công khai vì e ngại và thậm chí sợ?dùng quyền lực ép , khủng bố tinh thần và khép tội"tuyên truyền chống phá...." nặng hơn nũa" lật đổ chính quyền..." chính quyền nhân dân nếu có bị gì thì cũng từ nhân dân mà thôi,sợ chi vài anh trí thức quèn,&nbsp; ham viết lách và có tâm với đất nước, họ chỉ muốn có &nbsp;chính quyền đổi mới thật sự ,để đem đến độc lâp , tư do và toàn vẹn lảnh thổ, không bị ngoại bang chèn ép, ý kiến hay bài viết của họ đã nói lên điều đó, họ không muốn lật đổ ai ,cũng không tranh dành quyền lực gì, họ chỉ muốn một điều duy nhứt là YÊU NƯỚC,yêu thật tâm và không bị bất cư quyền lưc nào chi phối, yêu nước là quyền thiên liêng, bất khả xâm phạm,&nbsp; yêu nước mà bị tù tội, đó là một điều đáng buồn,hiện nay , những lãnh tụ bảo thủ trong Đảng cầm quyền muốn ĐỘC TÔN QUYỀN YÊU NƯỚC , không cần biết&nbsp;sự việc, đúng hoặc sai,YÊU NƯỚC PHẢI ĐƯỢC PHÉP, ngoài ra dù có thực tâm yêu nước cũng bị cho là không bình thường," vì chỉ có những thế lực thù dịch mới không xin phép chính quyền", đương nhiên sẽ bị khép tội, bị cấm cản,không có tham vọng phân tích nhiều trong bài viết này, chỉ vài lời buồn vậy, không biết khi nào người dân mới đươc quyền yêu nước?, hảy trả dùm cho đầu óc thiển cận này.<br>