LUẬN VỀ CƯỚP

NGUYỄN TƯỜNG THỤY

Cướp là từ thuần Việt, chứng tỏ cướp có từ rất lâu chứ chẳng phải du nhập từ đâu về. Nhất định không phải là tàn dư của chủ nghĩa tư bản còn rơi rớt lại như giáo trình chủ nghĩa Mác viết.

Cướp sống ngoài vòng pháp luật, là nỗi kinh hoàng của người dân từ bao đời nay (tạm gọi là cướp thường để phân biệt với một loại cướp mới sẽ nhắc tới sau đây). Bọn này mà bị người của triều đình bắt được thì tù rục xương.

Gương mặt nhem nhuốc của chế độ

Cái lò ông Trọng đốt lên chưa đầy nửa năm, nghe ra đã rơi vào tình trạng “tức củi”, dường như củi tươi củi khô ngày càng nhiều, nó nhiều đến mức giả sử như cái lò này đốt nổi thì chắc chắn không còn bất kì cái cây chế độ nào tồn tại.

Từ một quan chức cấp xã cho đến cấp huyện, cấp trung ương đều có thể thành củi trong cái lò “chống tham nhũng” của Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng.

Bộ trưởng không lương, tại sao không?

Trương Duy Nhất

Lương, tăng cho người khốn khó. Bộ trưởng, không phải và không nên là đối tượng được tăng lương(*). Có Bộ trưởng nào khó khăn đến mức phải tăng lương không? Ngược lại, Bộ trưởng và tất thảy 200 vị trung ương uỷ viên, nên gương mẫu không nhận lương, trong 5, hoặc 10 năm chẳng hạn. Một chính phủ không lương, một bộ máy trung ương đảng không lương, nhịn lương trong vài năm để chia chịu khó khăn chung với người dân - Tại sao không?

Ảnh của DongPhungViet

Thôi đừng “quyết” nữa chị Tâm!

Chị Tâm.

Hôm qua, bù khú với nhau, tụi tôi bàn miết về chị. Chị đến Thủ Thiêm làm gì, tiếp xúc cử tri làm chi để cuối cùng, tụi tôi mất nguyên buổi tối chỉ để tranh cãi sôi nổi như đang dự họp Quốc hội, thảo luận ở Hội đồng nhân dân rồi cuối cùng “mèo vẫn hoàn mèo”, hổng có gì mới, chẳng có gì để vui, để nuôi hy vọng…

Ảnh của nguyenlanthang

Đeo chuông cổ mèo

Trong chuyện của thiếu nhi, ai cũng chắc đã nghe qua câu chuyện đeo chuông cổ mèo. Mèo trong câu chuyện này là đại diện cho thế lực gian ác, luôn đe doạ sự bình yên của đám chuột. Chuột tức lắm và họp nhau tìm cách đối phó với con mèo. Phương kế bàn tính thì nhiều, như rời hang chuột đi chỗ khác, làm đường đi kiếm ăn khác, nhưng rồi chỉ có một cách được cho là hay nhất còn lại. Đó là đeo chuông vào cổ con mèo. Mèo mà đi đến đâu cũng có tiếng chuông reo thì nhất định đám chuột sẽ dễ dàng chạy thoát được ngay.

Thủ Thiêm, không chỉ là nước mắt

Trương Duy Nhất

Những giọt nước mắt, đâu chỉ ở Thủ Thiêm. Cồn Dầu, Dương Nội, Đồng Tâm, Tiên Lãng, Văn Giang, Vụ Bản... không chỉ là nước mắt. Máu đã đổ. Dàn quân đánh dân như đánh trận, bắt bớ tù đày, quật ủi cả mồ mả dân. Đâu chỉ nhà cửa, ruộng vườn, mồ mả. Đến cả rừng núi, biển cả ngút ngàn bao la như Phanxipang, Hạ Long, Bà Nà, Sơn Trà, Lý Sơn, Nha Trang, Phú Quốc... cũng đã giao hết cho “đứa” này, “thằng” nọ. Chưa bao giờ, chính quyền nhiều nơi, nhiều cấp lại quyết liệt, hung hăng thu (cướp) đất của dân trao cho các tập đoàn cá mập đất một cách dễ dãi và dã man đến thế. Chưa bao giờ, những tập đoàn địa ốc như Vingroup, Sungroup, Đại Quang Minh, FLC... lại giàu nhanh đến thế, giàu một cách cực kỳ dễ dãi và tàn độc trên đất đai và thân xác đồng bào. Hôm qua là nước mắt. Nhưng nay mai sẽ là máu đổ. Không ai dám bảo đảm rằng Thủ Thiêm sẽ không có... tiếng súng. Cũng như không ai dám đảm bảo những hàm răng nham nhở của lũ cá mập đất tham lam ác độc kia sẽ chỉ dừng lại ở Thủ Thiêm.

Trần Vàng Sao, một chút kỉ niệm

Tôi nghe tin ông qua đời với một chút bùi ngùi, một chút thương tiếc nhưng cũng có cả một chút vui mừng cho ông. Bùi ngùi bởi tiếc một bậc tài hoa, thương tiếc bởi tiếc một con người tử tế và dễ bao dung đến mức khó tin, và mừng vui cho ông bởi từ nay ông được tự do, những ai đến viếng ông thì con cháu ông ghi sổ, ông không phải ngồi hí hoáy ghi chép…!

Ảnh của DongPhungViet

Nếu thứ cần mất vẫn còn…

Tổng Bí thư Đảng CSVN, Chủ tịch Quốc hội, Chủ tịch Nhà nước, Thủ tướng Việt Nam vẫn im lặng, chưa lên tiếng về sự kiện Bản đồ quy hoạch tỉ lệ 1/5.000, biến Thủ Thiêm thành “Khu Đô thị mới” mà chính quyền TP.HCM từng đệ trình và từng được người đứng đầu chính phủ Việt Nam hồi 1996 phê duyệt – bị… “mất”!

Ông không chưởi nữa, ông thoát Cộng thật rồi

Nhà thơ Trần Vàng Sao- Nguyễn Đính đã trút hơi thở cuối cùng tại Huế, lúc 14 giờ 45 phút chiều nay, 9/5/2018. Ông đi rồi. Nhưng những câu chưởi thành thơ, thơ chưởi của ông thì vẫn còn đấy. Những câu chưởi dành cho người ở lại, chưởi chúng tôi và chỉ chúng tôi nghe. Cả câu “tự vấn” về cuộc đời Cộng sản của ông “Mi theo Việt cộng quá trời/bi chừ ngó lại đã đời mi chưa?” Giờ, cũng chỉ để răn những thằng chưa thoát Cộng như chúng tôi. Còn ông, mừng cho ông, ông thoát Cộng thật rồi. Về cõi ấy, chắc ông không phải chưởi nữa. An bình thật sự, vĩnh hằng với ông.

Trang

Subscribe to rfavietnam RSS