You are here

Từ những chuyển biến chính trị ở Á châu cuối năm 2011 nhận xét về động thái chính trị của Đảng Công sản VN hiện nay

Đào Trung Đạo, RFA
Tình hinh chính trị Á châu, nhất là vùng Đông Nam Á, trong những tháng cuối năm nay gây chú ý đáng kể và cũng dẫn tới nhiều lời bình luận trong hầu hết mọi giới, từ giới nghiên cứu bìh luận chính trị cho tới giới truyền thông trong và ngoài nước. Hai tụ điểm gây chú ý nhất là: việc Mỹ trở lại Á châu và động thái phản ứng của Trung Quốc. Về phía Mỹ, chuyến đi của Tổng thống Obama tới dự những cuộc họp với các nhà lãnh đạo Á châu và những nhà lãnh đạo của khối Asean với những lời tuyên bố bày tỏ quyết tâm của chính quyền Mỹ trong việc trở lại Á châu qua việc lien minh với Ấn Độ, Úc, Nhật cũng như những nước Asean để bảo đảm sự ổn định, an ninh vùng Đông Nam Á, cũng như duy trì hải trình tự do ở eo biển Malacca, thành lập vòng đai hợp tác kinh tế song phương và đa phương với các nước ven Thái Bình Dương (không có Trung Quốc).
Trước những động thái này của chính quyền Mỹ giới lãnh đạo Trung Quốc, trái với những dự đoán căn cứ vào thái độ của họ trong quá khứ, đã “xuống giọng”, tỏ ra mềm mỏng. Bảo rằng giới lãnh đạo TRung Quốc “ngạc nhiên” thì quả thực là một nhận xét hơi quá đà. Để có một nhận định sát với thực tế về quan hệ Trung-Mỹ thiết tưởng cần nhìn vấn đề trong toàn thể bối cảnh chính trị hiện nay của Mỹ và Trung Quốc
Về tình hình chính trị của Mỹ các yếu tố sau đây ít nhiều đóng góp vào quyết định trở lại Á châu của chính quyền Obama. Yếu tố thứ nhất là cuộc bầu cử Tổng thống sắp diễn ra vào cuối năm, và cuộc chạy đua lấy phiếu cử tri Mỹ của Đảng Dân chủ cũng như của ông Obama là điều tất nhiên. Lấy phiếu trên các lãnh vực: kinh tế, chính trị, và ngoại giao. Về kinh tế, ván bài tạo công ăn việc làm, tăng thuế giới giàu có, đòi hỏi cũng như kích động giới dân cử Mỹ buộc Trung Quốc phải thay đổi giá trị đồng tệ, lưu ý các nước có hàng xuất khẩu nhiều sang Mỹ hãy chuyển hướng về tiêu thụ nội địa – nói khác đi là cảnh báo các nước này về việc xuất khẩu hàng hóa sang Mỹ - đòi hỏi Trung Quốc phải tôn trọng luật chơi hội nhập đối xử công bằng với các công ty Mỹ ở Trung Quốc, lấy được những đơn đăt hàng mua máy bay nhiều chục tỷ cho Mỹ v.v… Nhưng ưu tiên cao nhất của Mỹ vẫn là đòi hỏi phát huy dân chủ, nhân quyền ở Á châu. Và đó cũng là “lá cờ đầu” của Mỹ trong việc trở lại Á châu.
Điều này ông Obama nói rất rõ trong tất cả các bài phát biểu trong các hội nghị với giới lãnh đạo Á Châu. Chúng ta không quên đang khi Tổng thống Obama đến dự các cuộc họp với các nhà lãnh đạo Á châu thì Bà Ngoại trưởng Hilary Clinton trong những dịp phát biểu về chính sách đối ngoại của Mỹ ở Á châu vấn đề nhân quyền là ưu tiên hàng đầu. Và chuyến đi Miến Điện vào tháng 12 tới đây của Bà Hilary Clinton cũng nằm trong sách lược này. Về quân sự, nhất là sức mạnh của hải quân Mỹ, giới lãnh đạo Mỹ không hề coi sức mạnh hải quân của Trung Quốc là một đe dọa tới khả năng bá chủ đại đương của Mỹ. TRong tình hình khá ồn ào vào những tháng trước về những tranh chấp ở Biển Đông giữa các nước liện hệ Mỹ đã không ngần ngại ngang nhiên đưa lực lượng hải quân của họ vào vùng này.
Có một điểm ta không thể coi nhẹ trong nhận định về chiến lược chính trị của Mỹ: Dù trong hiện tại Mỹ có giao dịch với các nước còn tồn tại chế độ độc tài nhưng mục tiêu cốt lõi của Mỹ vẫn là thúc đẩy dân chúng các nước hiện đang sống dưới chế độ độc tài vùng dậy đòi hỏi sự thay đổi thể chế. Trong vòng hai năm nay chúng ta đã thấy rõ hậu quả lan truyền của cuộc “Cuộc Cách Mang Hoa Nhài” ở Ai cập, Lybia, Iraq, Syria…nhằm tiêu hủy nhưng chế độ độc tài. Và đây là cao trào chính trị đang phát triển mạnh do việc toàn cầu hóa. Sau khi chiến tranh lạnh chấm dứt với sự xụp đổ của khối Cộng sản, thế giới bước vào một thiên niên kỷ mới với sự xụp đổ lần lượt của mọi chế độ độc tài. Vai trò của Mỹ trong hiện trạng thế giới không phải là dùng sức mạnh quân sự như trong thời chiến tranh lạnh nữa mà sức mạnh quân sự chỉ là yếu tố đòn bảy cho sách lược dân chủ, tự do, và nhân quyền. Những nhận định nói trên chỉ ra sách lược của Mỹ đối với Trung Quốc: không dùng quân sự ttrực tiếp nhưng dùng những liên minh quân sự để đảm bảo đường hài hải Malacca đặt dướ quyền kiểm soát của Mỹ, không để xảy ra sự đối đầu về quân sự giữa Mỹ và Trung Quốc.
Tất nhiên những nhà lãnh đạo Trung Quốc và Việt Nam rất hiểu sách lược của Mỹ.
Về phía Trung Quốc, do hiện trạng kinh tế phát triển khả quan nhưng cải thiện về chính trị không theo kịp nên đây là vấn đề họ không thể không đối phó. Từ lâu nay những nhà lãnh đạo Trung Quốc và Việt Nam vẫn duy trì não trạng tư duy “dân chúng chỉ cần no đủ” là việc cai trị của Đảng Cộng sản sẽ bền vững. Nhưng dưới sự quản lý của Đảng Cộng sản trong nhiều thập kỷ, sau những cuộc “Đổi Mới” trá hình theo kiểu Đặng Tiểu Bình là chỉ đổi mới về kinh tế mà thôi, tuy kinh tế phát triển khả quan nhưng lại nảy sinh những vấn đề tạo nên sự bức xúc trong xã hội đưa đến bất ổn chính là: nạn tham nhũng không hề suy giảm mà càng ngày càng phát huy, bất công xã hội thể hiện qua sự chênh lệch giàu nghèo quá đáng giữa quan chức và cán bộ Cộng sản so với đại bộ phận dân chúng, chính sách bất công về đất đai, nền giáo dục trì trệ v.v.. Hậu quả là hiện nay Đảng Cộng sản Trung Quốc và Việt Nam đứng trước thách thức sinh tử: yếu tố kinh tế không thể phủ lấp đòi hỏi thay đổi chính trị, sự khát khao dân chủ, tự do nhân quyền của dân chúng. Đó là những đòi hỏi không thể phủ nhận, chối bỏ. Điều này cũng chỉ ra sự sai lầm của lý tưởng cọng sản.
Thực trạng xã hội Trung Quốc và Việt Nam giống nhau ở tất cả các mặt cốt yếu nên dẫn tới một cách thế đối phó tương tự: Trong đoản kỳ các nhà lãnh đạo Cộng sản chưa phải lo tới mầm mống dẫn tới thay đổi chính trị nhưng họ phải, bằng mọi cách, chính yếu là sử dụng hệ thống công an và những lực lượng thứ yếu như dân phòng, quần chúng giả dạng v.v... để tiêu diệt hoàn toàn những mầm mống đưa tới bất ổn xã hội. Điều khôi hài có tính cách mỵ dân là cách dãn nhãn hiệu “âm mưu lật đổ chính quyền” lên tất cả các phần tử gây bất ổn xã hội, đòi hỏi công bằng, chống tham nhũng. Dẫn chứng cho nhận xét trên: Xin trích bản tin trên VOA: “Các giới chức tuyên truyền hàng đầu của Việt Nam và Trung Quốc mới đây đã trao đổi ý kiến và chia sẻ kinh nghiệm về cách thức duy trì quyền hành qua việc tập trung thảo luận về điều gọi là 'công tác quần chúng trong tình hình mới'.Hãng thông tấn Đức trích tin của Tân Hoa Xã cho biết ông Đinh Thế Huynh, Trưởng ban tuyên giáo trung ương của Đảng Cộng Sản Việt Nam, nói rằng cuộc thảo luận hôm thứ Hai (28-11-2011) có ích cho việc củng cố quyền cai trị của hai đảng và tăng cường các mối quan hệ song phương. Ông Lưu Vân Sơn, Trưởng ban tuyên truyền trung ương Đảng Cộng Sản Trung Quốc, nói rằng hai đảng đương quyền ở Trung Quốc và Việt Nam đang đối mặt với những trách vụ chung là tăng cường và cải thiện công tác quần chúng và nên tập trung vào việc 'giải quyết những vấn đề lợi ích mà quần chúng quan tâm nhất'.
Một điều cốt yếu khác cũng không thể bỏ qua khi nhận định tình hình chính trị Trung Quốc và Việt Nam: Rút kinh nghiệm về sự xụp đổ của khối Cọng sản trước đây, các nhà lãnh đạo Cộng sản Trung Quốc và Việt Nam hiểu rằng: Nếu một trong hai Đảng Cộng sản (Trung Quốc hay Việt Nam) xụp đổ, điều này tất nhiên sẽ dẫn tới sự xụp đổ toàn bộ. Vì vậy họ phải đoàn kết nhau để sinh tồn. Thế nên họ phải sát cánh hâu thuẫn nhau. Không làm gì có điều người dân Việt Nam mong đợi: các nhà lãnh đạo hiện nay chống Trung Quốc.
Khi đã nhận ra những nét chính như vừa nêu trên chúng ta sẽ khách quan hơn khi đánh giá những động thái chính trị của hai vị Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Về những chuyến đi chính trị của ông Trương Tấn Sang nhằm tìm kiếm hậu thuẫn của Ấn Độ, Philippines…thì việc này chỉ có nghĩa làm cho Bắc Kinh bớt “ăn hiếp” trong đoản kỳ chứ đây hoàn toàn không phải là một động thái chống đối chính sách Trung Quốc. Chứng cớ giới lãnh đạo Trung Quốc không hề lên tiếng phê phán hay có thái độ nổi giận trước những việc làm của ông Trương Tấn Sang! Cũng vậy, những lời tuyên bố mới đây trước Quốc Hội của ông Nguyễn Tấn Dũng chỉ nói lên “sự thực lịch sử” chứ không hề có nghĩa đối kháng Trung Quốc! Và sau lời tuyên bố của ông Nguyễn Tấn Dũng chúng ta cũng không hề nghe nói giới lãnh đạo Bắc Kinh có phản ứng! Lý do: họ đều là những người Cọng sản đang chơi ván bài duy trì quyền hành. Cũng như những cuộc biểu tình “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam” diễn ra được ở Hà Nội là một “đòn xả xú bắp”, ngấm ngầm kiểm soát của chính quyền trong ván bài thương thảo với Trung Quốc. Mặt khác phần nào nhằm thỏa mãn lòng tự hào của giới sĩ phu Bắc hà chứ không để những cuộc biểu tình này có diễn biến phức tạp dẫn tới biểu tình đòi hỏi dân chủ, nhân quyền, tự do. Còn Saigon thì chính quyền không những vẫn quan niệm dân chúng Miền Nam là “công dân hạng hai” không thể tin tưởng – truyền thống Kháng chiến Nam Bộ vẫn còn đó – cho nên tất cả mọi manh nha biểu tình lập tức bị dập tắt tức thời vì chính quyền e ngại những diễn biến phức tạp sẽ xảy ra ngoài tầm kiểm soát. VÀ luật biểu tình do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu Quốc Hội đưa vào chương trình soạn luật cũng chỉ là một “đòn hờ” nhằm đối phó tình hình hiện nay.
Tuy chúng tôi nêu ra những nhận xét như trên có phần không mấy khích lệ đối với dân chúng Việt đang mong đợi có những thay đổi về chính trị, nhưng cũng nên nhìn nhận: rõ ràng có một độ lùi đáng kể (bước lùi chiến lược) của những nhà lãnh đạo Cọng sản. Và độ lùi này cũng chỉ là một bước trong việc duy trì quyền hành mà thôi. Thế nên ta có thể rút ra mấy điều để kiểm chứng trong tương lai: Thứ nhất: trong quan hệ Mỹ-Việt và Mỹ-Trung, các nhà lãnh đạo Cộng sản, do tình hình hiện tại đòi hỏi, có những nhượng bộ tối thiểu, nhưng sự tin cậy hoàn toàn thì chưa thể có. Vì vậy việc “đi với Mỹ” là một nhận định không có cơ sở. Thứ nhì: việc đàn áp từ trong trứng nước những mầm mống tạo bất ổn xã hội trong những ngày sắp tới sẽ gay gắt hơn, triệt để hơn, và Điều 76 sẽ là lá cao dán lên những ung nhọt của chế độ. Với những “phần tử chống đối” về chính trị, đòi hỏi thay đổi thể chế thì Bộ Chinh trị trước sau vẫn thi hành chính sách “không khoan nhượng”. Nếu là phần tử “undesirable” có hậu thuẫn của các nước Tây-Âu, nhất là Mỹ, như Lê Công Định thì nhân cơ hội “làm vừa lòng” Mỹ (và cũng để trao đổi một cái gì đó) bằng cách tống khứ khỏi Việt Nam. Còn Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ và Linh mục Nguyễn Văn Lý, tuy là những cái gai trước mắt, nhưng họ sẽ tùy tình hình đối phó. Thứ nhì: Không phải những điều các nhà lãnh đạo Cọng sản Việt Nam muốn là được, và họ chưa hẳn đã là những nhà chính trị có khả năng vượt qua mọi khó khăn để tồn tại. Hơn nữa, với sự bùng nổ của thông tin điện tử, với truyền thống đấu tranh của dân tộc, với sự có mặt của những tập đoàn tư bản Âu-Mỹ (họ phải chấp nhận để phát triển kinh tế), với những mâu thuẫn giữa các nhóm quyền lợi v.v… là những yếu tố tiềm tàng dẫn đến sự xụp đổ của chế độ, Trong tương lai bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra dù sớm dù muộn. Nhưng ý chí đấu tranh của đông đảo quần chúng vẫn là yếu tố quan trong nhất như ta thấy ở những xứ “Cuộc Cách Mang Hoa Nhài” thành công. Chỉ khi đại bộ phận dân chúng muốn dân chủ, tự do, nhân quyền thì khi đó mới mong có sự hậu thuẫn của Mỹ và các nước dân chủ khác trên thế giới. Điềy này có xảy ra ở Việt Nam không là một dấu hỏi lớn.
Một nhận xét sau chót: Vì biết trước sự trở lại Á châu của Mỹ, những nhà lãnh đạo Trung Quốc tưởng rằng “tương kế tựu kế” chơi lá bài Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) để khỏa lấp những khó khăn rạn nứt trong nội bộ giới lãnh đạo cũng như những bất ổn xã hội bằng cách ru ngủ dân chúng rằng Trung Quốc nay đã là một siêu cường (từ trong tâm khảm người Trung Quốc mối nhục bị các nước Âu-Mỹ và Nhật xé nát đất nước họ thành từng mảnh để cai trị vẫn còn đó) , giả đò phấn khích những phần tử dân túy, ném vỏ chuối để bọn này trượt ngã, nhằm duy trì quyền hành của Đảng Cọng sản. Nhưng “hư hóa thực”: chính vì chơi ván bài “quá lố” này Mỹ có cớ để trở lại Á châu trong tư thế được chào đón! Nhưng hậu quả của ván bài chính trị này ít ra phải một thập kỷ nữa mới có những nét rõ ràng.

Bài bình luận

AI LÀ NGUỴ * Băm sáu năm danh xưng thôi là NGUỴ Lời chính ngài tưởng thú dữ tà quyền Vận nước nhà lâm thế thậm chí nguy Đành cầu viện các linh hồn tử sỹ * V.N.C.H. : rõ ràng chánh khí Đảng côn đồ bọn mãi quốc cầu vinh Sáu mươi năm thổ phỉ chỉ cắn rình Lê giáo CÁC MÁC gông xiềng liềm búa * Xác thủ lãnh còn phơi trong lăng chúa Đám lâu la còn sai khiến tay chân Đưa VIỆT NAM xuống chót hạng vô thần Lòn trôn tụi TẦU, BẮC KINH bành trướng * Hàng triệu mạng HỒ bất MINH đem nướng Xúi đi B gây xáo thịt nồi da Đất biển trời mồ mả của ông cha Chúng thao túng khủng danh tư bản đỏ * TÂM THANH

• KHI TƯ BẢN THÀNH CỘNG SẢN ! huynhminhtri 2012 Khi tư bản Mỹ thành Cộng sản thì đó là một ngày không đẹp giời , không xa . Các nhóm chống đối của người dân nghèo Mỹ ( 99%) đang đánh phá thế lực của đế cuốc Mỹ (Occuppy group , ví dụ Occupy Wall street). Chúng ta nhớ rằng Cộng Sản thành công từ 1917 ở Nga cũng do Bần cố Nông ( bọn nghèo khổ , vô học, hạ cấp , cùng đinh ) đánh phá và đi đầu (giống hệt Occupy movement ngày hôm nay ) . Bọn bần cố nông với sự lãnh đạo "sáng suốt " của 2 đồng chí vĩ đại Lenin va Stalin đã làm khoảng 60 triệu dân Nga rửa cẳng leo lên bànthờ , nhiều đứa không kịp rửa cẳng và chết tức tưởi ở Tây bá lợi Á (lạnh bỏ mẹ , đái ra là ….nước đái đóng băng ngay )! Nói dại - ỉa vào mồm ( danh từ của bà Phón)! Khi bọn bần cùng Occupy Wal Street thành công và nắm chính quyền ,cũng là lúc bọn nhà giàu sẽ bị đem ra đấu tố và chôn sống ! Điển hình sẽ là 2 anh mập tiền nhất : Anh Bill Gate và anh Buffet sẽ bị tóm cổ và đem ra đấu tố một cách vô tư bắt buộc ...... Trong bọn bần-cố-nông không hoàn toàn là bọn vô học , chúng cũng có một số PhD, BS nghiên cứu chiến lược , chiến thuật để thắng bọn nhà giàu tư bàn . Stock & bond chính là mục tiêu để đánh phá đầu tiên . Bọn nhà giàu , ngồi nhà mát , ăn bát vàng dùng 1 triệu Dollar đẻ ra 10 triệu Dollar trong 2 năm là điều phi lí , có anh chị bần cố nông nào đi cày mà kiếm được 10 triệu Dollars trong 1 thời gian ngắn không ? Đi ăn cướp nhà bank cũng khó được 10 triệu ! Hệ thống Stock là sự ăn cướp trắng trợn nhất của tư bản Mỹ đối với quần chúng Mỹ và cả quần chúng thế giới ! ( Việc chống đối đã và đang lan rộng khắp thế giới kẻ từ đầu năm 2011 ) ( Occupy movements) .... Xã hội, quân sự , chính trị , kinh tế, tài chánh giống như một chuỗi dây xích dài , chúng liên kết với nhau chặt chẽ . Nhiều khi chúng ta tưởng mục đích của sự việc là chính trị , nhưng nó lại chỉ là xã hội ( giàu và nghèo)..... " Dân ngu cu đen " Media - nhiều nhất là ở VN , sau đó là các nhóm hải ngoại Việt kiều , đã không nắm vững tình hình . Khi tôi nói Media chính là các Radio / TV/ báo chí truyền thông publish .( not you , please) Chúng pha trộn sự bất mãn của dân chúng đói ăn khát uống (vấn đề xã hội) thành chính trị và quân sự . Điển hình là các cuộc nội loạn ở Trung Đông ,Ai Cập , Libia .... Chúng gọi là Cách mạng Hoa Nhài,Hoa mõm chó .....giản dị thì chỉ là bọn nghèo nổi lên chống bọn giàu cầm quyền ! VietNam có điều kiện giống như các nước Trung Đông kể trên nhưng dân VN sợ chết , sợ tù ,sợ khổ nên không làm được ! 1982 , thời kì thê thảm ở VN với tem phiếu xếp hàng cả ngày , nhiều khi không có ăn ….2011 VietNam ta tương đối có ăn , không phải giết nhau để có 1 tô phở , nên dân ta cảm thấy sung sướng và không muốn thay đổi dưới sự lãnh đạo “sáng suốt “ của đảng ăn mày của VN ta ! ( dĩ nhiên anh to đầu Tấn Dũng đi lạy lục khắp thế giới là đi xin ăn , xin Dollar và Euro ) nên gọi đảng ăn mày là đúng rồi !) Bọn Ai Cập ,Libya chúng cũng nghèo khổ như VietNam nhưng chúng không sợ chết , nên chúng làm được vi ệc ..... VN giỏi về xảo trá, điếm thúi, mánh mung , chôm chỉa.....nhưng sợ chết , nên không làm được và không có cách mạng hoa mõm chó ở VN ! Chúng ta cứ việc hỏi thẳng các anh tiến sĩ , thạc sĩ , giáo sư trình độ cao ở VN xem ,có đứa nào giám chống Nguyễn tấn Dũng không ? Anh cu họ Cù vừa mới mở miệng chống là đã bị tóm rồi , cũng may là anh chưa bị đi mò tôm ! Một số giới trẻ trí thức HàNội Đà Nẵng Saigon hung hăng cái miệng nhưng thực sự cho đi kinh tế mới hay cho đi tù là đâu vào đấy ngay ! Trở về với chủ đề KHI TƯ BẢN THÀNH CỘNG SẢN thì đây là điều đáng buồn cho Mỹ . Dù rằng khiCộng Sản hoá hệ thống chánh quyền Mỹ tuy Mỹ vẫn đứng bá chủ thế giới nhưng dân Mỹ sẽ khốn nạn nhiều hơn theo thời gian . Đất Mỹ sẽ không còn là miền đất hứa để làm giàu nữa vì income của dân Mỹ sẽ được nhà nước quản lí hơn 1/3 ....nhà nước cũng sẽ từ từ xiết lại , sau đó lên 50/50 %..... Sức mạnh quân sự của Mỹ lúc này đã thành Super Super Power ..... ngay B ắc Kinh và Moscow cũng có ngọn cờ hoa -Hoa kì ở vị thế cao nhất....các chú Sô Viết và Chệt phải cúi đầu thần phục Mỹ , dĩ nhiên ở Bắc bộ phủ HàNội cũng chỉ thấy cờ Mỹ mà thôi ! Đó chính là thế giới Đại Đồng , Mỹ đã hoàn cầu hoá , mỹ hoá toàn thế giới về một mối …. Đây sẽ là điều hãnh diện cho con cháu chúng ta ở Mỹ , nhưng sẽ là điều khốn nạn cho thế hệ già nua của chúng ta ( ví dụ trước m ắt tiền hưu ,tiền trợ cấp bị cắt xén thê thảm )…... để dành Dollar cho quân sự (đánh bỏ mẹ những cuốc gia không biết nghe lời !) Bạn có muốn Mỹ hùng cường như trên không ? Cộng sản Mỹ chính là nhóm NEW WORLD ORDER của cha con Bush tổng thống đã đi theo và hành xử theo nhóm Bilderburg Âu châu đã thực sự có mặt ở Âu châu ngàn năm và ở Mỹ kể từ thời lập cuốc Mỹ 1789 ! ( Còn tiếp)

Chung ta da song duoi thoi De 2 Cong Hoa...chung ta da huong Hoa binh duoi thoi truoc nam 1975..Du hom nay tong thong Nguyen Van Thieu da ra di ..nhung nguoi Viet o hai ngoai cung nen nghieng minh kinh can va rieng ban than toi xin Cam On rat nhieu ve cau noi cua ong...DUNG NGHE NHUNG GI CONG SAN NOI...MA HAY NHIN NHUNG GI CONG SAN LAM....Bay gio thi VN la 1 ngoi sao tren La co cua Tau Cong....????Dau kho thay ...Ong Ho chi Minh Oi ...Ong song day ma nhin day...con duong cua Ong di la BAN DUNG TO QUOC VIETNAM CHO TRUNG CONG u.........??????ONG LA MOT CON NGUOI HAY CON THU....?..ONG CO TRI NAO KHONG HOI ONG HO.....?

VN trên đường tiến bộ văn minh hay phú quí dật lùi ? Huynhminhtri2011 Thế giới có khoảng 7 tỉ người thì trên dưới 1 tỉ là người nghèo ( 1 billion poor people), dĩ nhiên VN với trên dưới 80 triệu dân cũng nằm trong con số này . Tính từ 1990 đến nay,những công trình xây dựng từ Bắc xuống Nam đều do ngoại cuốc đổ tiền vào . Đa số dân VN không hiểu , nói rằng đó là do các nước thua cuộc chiến VN đã bồi thường chiến tranh bằng những công trình xây dựng , ví dụ cầu treo Cần Thơ do Úc bỏ tiền ra làm ,xa lộ Đông Tây ở SaiGon cũng là tiền ngoại quốc …. Những cao ốc vĩ đại mọc lên như nấm ở HàNội , Đà Nẵng , Nha Trang , Vũng Tàu , Saigon , Cần Thơ… cũng do các tài phiệt ngoại cuốc đổ tiền vào , ( nhiều nhất là Tàu cộng và Nhật ) . Sau hơn 30 năm chiến tranh , những điều kể trên có làm VN trở thành một nước hùng cường , thịnh vượng , giàu có, tiên tiến không ? ( hay nói kiểu VN là dân giàu nước mạnh ) ? Câu trả lời là không ! Thêm vào nữa , những vùng đất đã bán cho ngoại cuốc để khai thác ( ví dụ Bauxít Tây nguyên ), 95% chỉ làm hại sau một thời gian ( trung bình 10 đến 30 năm mới thấy sự nguy hại). Tất cả các văn kiện , môn bài ,chữ kí ( agreement, contract, laws, policies ) đã kí bởi nhà nước VN và các tay đầu tư ngoại cuốc sẽ trở thành những chuyện há miệng mắc quai sau này ( 10 năm , 30 năm 90 năm contract ….) ví dụ chuyện Hoàng Sa , Trường Sa kí giữa Phạm văn Đồng và Tàu phù ! Dân giàu nước mạnh với business đầu –tư ( investment) chỉ là chuyện “đại thắng mùa xuân “ở chương ngắn hạn , và chuyện vét đĩa ( big mess) sẽ tới ở chương dài-hạn trong một thời gian không lâu ! Ai sẽ trả những món nợ khổng lồ của ngoại quốc ? Dã tràng se cát biển Đông Nhọc lòng mà chẳng nên công cán gì ! Đó là nói về sự vươn lên” theo kịp thế giới của HàNội, Saigon” ! Nói về các chuyến công du (đi vay mượn Dollar và Euro ) của thủ tướng Nguyễn tấn Dũng thì chính xác là : Đời cha ăn mặn đời con khát nước Thế hệ hiện tại có thể sống vui sống khoẻ , nhưng con cháu của quí vị sẽ lãnh búa , trả nợ cho ngoại cuốc từ đời này sang đời nọ và sẽ không bao giờ hết nợ ! ( Tháng 11 năm 2011 Nông đức Mạnh chơi màn cao tay là từ con , ch àng “li dị “đứa con trai tên Tuấn vì thằng nhỏ thiếu nợ Dollar nhiều hơn bố nó !), nghe nói thêm , Nông đức Tuấn là một tổng giám đốc gì đó ! Tất cả là tiền mượn của thế giới , nhất là world bank , IMF,…và mượn rồi phải trả ! Hay là người VN tưởng Mỹ và thế giới , tụi nó ngu ? Không được học hỏi , giới lãnh đạo VN không biết màn đấu giá ( auction) tự quảng cáo để Tây phương và Mỹ đến tranh nhau mua đất vàng ( ví dụ Bau-xít Tây nguyên) thay vì bán rẻ cho Tàu China . Thế các đồng chí cao cấp thích 10 tỉ dollars hay 1 tỉ dollar ? Auction , auction , auction ….please ! Bởi vậy , không được học hỏi cũng như không hiểu những luật lệ cuốc tế , VN ta cần thêm 30 năm để bằng Thái Lan cũng như 100 năm mới bằng Mỹ ở năm 2011 ! Một lần nữa sự thật mất lòng , đồng thời tôi chỉ chứng minh vài điều : 1/ Tự do ngôn luận là điều văn minh phải có ở thế kỉ 21 này . 2/ Luật lệ đầu tư của VN rất vét đĩa , từ từ các doanh nghi ệp lớn nhỏ cuốc tế sẽ rút lui kể cả việc phá huỷ hợp đồng .Họ chịu thua VN ! 3/ VietNam đang tiến đến thất bại toàn diện v ề kinh t ế ? nhất là lạm phát ở VN , thời bao cấp tem phiếu sẽ trở lại khoảng 2012 . Khôn mà không ngoan Một thằng cu hỏi bố:”Chính trị là gì hả bố?” Ông bố nói: - Để dễ hiểu,bố nói thế này: Bố là người kiếm tiền nuôi gia đình,vậy bố là tư bản. Mẹ con quản lý tiền bạc,vậy mẹ là nhà nước. Bố và mẹ lo cho các con,vậy các con là ngừời dân. Vú em là tầng lớp lao động. Em của con còn bé được gọi là tương lai . Con hiểu chưa? Thằng cu gật đầu vâng dạ rối rít . Đến tối , cu đi vào giường nằm và suy nghĩ về những điều bố nói. Giữa khuya,nó nghe tiếng em bé của nó khóc, nó trở dậy đi vào nôi của em bé, nó thấy em nó “ị” ra tã,bẩn hết cả rồi.Ti ếp t ục, nó đi vào phòng cha mẹ,thì thấy mẹ nó đã ngủ khò! Không muốn đánh thức mẹ, nó đi vào phòng vú em, cửa khóa, nó nhìn qua lỗ khóa thì thấy bố nó và vú em đang “làm việc” ở…trên giường. Chán nản và im lặng , nó quay về phòng… Hôm sau,nó nói với bố: ”Bố,con hiểu chính trị là gì rồi”. Bố nó nói: ” Ừ ,nói bố nghe xem sao ?”. Thằng cu nói: -”Thế này bố ạ,trong khi tư bản”chọc ngoáy” thành phần lao động, nhà nước thì ăn no ngủ kỹ, dân chúng bị làm lơ,và tương lai thì ngập trong đống phân,bố ạ!” ! Câu chuyện vui trên nói về hiện tình nước ta trên đà phát triển và phú quí dựt lùi ! Người miền Nam có câu : - “Coi vậy mà không phải vậy và còn tệ hơn vậy !” VietNam đang xây dựng nhà máy điện nguyên tử ở Ninh Thuận do Nhật và Nga xây cất giúp VN Theo quy hoạch phát triển điện lực quốc gia, nhà máy điện hạt nhân Ninh Thuận 1 và 2 được khởi công vào tháng 12/2014, hoàn thành năm 2022. Hai tổ máy số 1 của hai nhà máy điện hạt nhân vận hành vào cuối năm 2020. Điều này làm chúng ta vui một tí nhưng sẽ thắc mắc : -Như vậy là thằng Nhật và thằng Nga thương VN vì thấy VN Nghèo khổ và nhỏ con ? Không đúng được như vậy mà thực sự “Ông Đô-La” và “Ông Euro” lo giùm hết ! Điều này có nghĩa : VN phải đi vay nợ thế giới bằng Dollar & Euro để trả tiền cho Nga và Nhật . ( Dĩ nhiên, thế giới không thể nhận tiền cụ Hồ !) Điều gì đã làm tôi phải có thái độ bi quan như vậy ? Theo dõi , nghiên cứu và ngay cả việc đến tận nơi nhìn và nghe, tôi mới đưa ra kết luận dưới đây : VN dư thừa điện nhưng vẫn thiếu điện ở mọi nơi , từ Nam lên Bắc ! Miền Nam với rừng U minh và Đồng tháp Mười rộng bát ngát hàng triệu Hectare rừng chàm dư sức cung cấp điện cho cả VN cho 100 năm tới ! Convert Bio energy to electric energy (điện biến đổi từ các tế bào sinh vật học ) Những đầm lầy với rừng cây chàm , cây đước chết hàng ngàn năm dưới dòng nước đầm lầy chính là kho tàng sinh vật học ( bio) phong phú nhất ! Điều kể trên không phải là sự tưởng tượng mà là sự thật và đã được Úc khai thác hơn 12 năm qua ngay tại Cà Mau ( quê hương Nguyễn tấn Dũng ) các nhà máy Bio với những cột điện cao thế ( high power tower) đưa điện bán sang Cam Bốt và TháiLan ….. Tôi cũng xác nhận những hoạt động của “điệp viên phe ta “ cung cấp hình ảnh những dinh thự đồ sộ của Nguyễn tấn Dũng ở miền Nam rất vĩ đại “bác Hồ “! ( Ở một bài khác , tôi sẽ trưng bày những hình ảnh này. ) Quí vị sẽ tự hỏi : -Tiền ở đâu mà Tấn Dũng xây nhà tốn kém hàng triệu Dollar như vậy ? và tôi cũng nhờ quí vị tự trả lời ! “Ánh sáng cuối đường hầm là ánh đèn của đầu xe lửa!” VN đang trên đường hi vọng vượt ra khỏi đường hầm nghèo đói , nhưng tương lai lại là một đoàn xe lửa đang tiến về mình ! Điều này có nghĩa : Những bất trắc hay hiểm hoạ không lường được khi chơi với tư bản , nhà nước VN không đoán biết được và có thể thua cả chì lẫn chài như cả ngàn Việt Kiều mất nhà cửa trên đất Mỹ ( 2008-2010) ! Một lần nữa , người nước ngoài không ngu như VN chúng ta nghĩ ! Để kết luận cho bài viết ngắn gọn này , tôi xin kể tiếp 1 câu chuyện vui khác để tinh thần chúng ta đỡ căng thẳng : Có một cặp vợ chồng trẻ vừa mới cưới , đã dắt nhau ra tòa xin ly dị .Tòa hỏi cô vợ : "Vì sao chị ly dị ?" . Cô vợ trả lời : " Trước khi lấy chồng tôi tưởng của đàn ông phải cỡ thế này ". Cô ta lấy hai bàn tay ôm vào bắp đùi của mình."Cùng lắm cũng cỡ thế này".Cô lấy bàn tay trái cầm vào cổ tay phải của mình . "Ai dè của ổng nó chỉ thế này".Cô ta giơ ngón tay út lên vẫy vẫy !... Tòa hỏi anh chồng : "Vì sao anh ly dị ?" . Anh chồng trả lời :"Trước khi lấy vợ tôi cứ tưởng của đàn bà chỉ cỡ thế này! ".Anh ta khoanh ngón trỏ và ngón cái của bàn tay phải thành một vòng tròn ."Cùng lắm là cỡ thế này! ".Anh ta khum hai bàn tay lại với nhau thành một vòng tròn."Ai dè của bả lại cỡ thế này! " Anh ta khóat cả hai tay thành một vòng tròn lớn vĩ đại bác Hồ ! Quan toà chỉ biết trợn mắt mà không biết trả lời sao ! Anh chồng tên : Wòng A Sáng , chị vợ tên Võ thị Nga ! Mối tình vét đĩa của Nga và Tàu đã chấm dứt kể từ 1989 tuy nhiên ở thế kỉ 21 , hai bên vẫn cố gắng tằng tịu trở lại với những hiệp ước sống-chung -hoà -bình nhưng thật sự hai đứa vẫn tranh nhau những quyền lợi cho riêng mình và sửa soạn li dị nhau lần thứ 2 ! Ghi chú : Trước chiến tranh VN , VN làm chủ Thác Bản Dốc 100% ở biên giới Tàu VN, ngày nay VN chỉ được khoảng 1/3 thác này , Tàu đã chiếm 2/3 . Vấn đề là không có Dollar thì nhà nước và Đảng ta đồng ý cắt đất VN để trả nợ chiến tranh cho Tàu phù ( cũng như Hoàng Sa và Trường Sa ) giống như bán rẻ một phần đất Phú Quốc cho Thuỵ Sĩ xây casino , ít ra cũng là 99 năm ! • Tất cả các tài liệu được tôi cóp nhặt có kiểm chứng , tuỳ quí vị quyết định , tôi không nói xấu hay nói tốt nhà nước VietNam , mà chỉ nói sự thật , cám ơn . Ps “Biết rồi, khổ lắm , nói mãi ! “ trích chuyện Xuân tóc đỏ

Tác giả Đào trung Đạo có những nhận xét rất sâu sắc về động thái chính trị của đảng CSVN hiện nay, với những ngôn từ hết sức tế nhị, nhã nhặn. Tôi rất ủng hộ những ý kiến này, với tính cách dân dã tôi có thể nói rằng không bao giờ tôi tin vào bất cứ điều gì CS nói, vì đó chỉ là những lời nói suộng, nói cho qua hoặc để lừa bịp, để phóng đại vai trò "lãnh đạo dzõm" của họ mà thôi, do đó những gì thủ tướng Nguyện tấn Dũng đã nói với giọng kiên quyết trong buổi chất vấn của Quốc hội ngày 25.11 về chủ quyền biển, đảo và công khai nội dung chuyến đi Trung Quốc của TBT Nguyễn Phú Trọng, ông còn yêu cầu soạn luật biểu tình, nhắc đến chính phủ VIỆT NAM CỘNG HÒA có chủ quyền trên hai đảo Hoàng Sa, Trường Sa trước năm 1975…. Nghe qua thì Thủ tướng nhà ta như là hiểu được vận nước lòng dân nhưng đâu là sự thật chúng ta chưa biết rõ vì CS luôn che giấu, bưng bít những việc họ làm dù có nói cũng không bao giờ nói thật, do đó chúng ta HẢY CẢNH GIÁC, vì sao ông ta phải mạnh tiếng như vậy? 1 - Chẳng qua cả dàn lãnh đạo đảng CSVN đang lo sợ, và muốn làm giảm sự phẩn nộ của người Việt Nam trong ngoài nước về sự xâm lăng ngang ngược của Bắc kinh. 2 – Đã từ lâu người Việt hải ngoại đã cố công gắng sức tìm kiếm những tài liệu cổ, và viết sách để lên tiếng với công luận thế giới chứng minh chủ quyền của Việt Nam ở 2 đảo Hoàng Sa và Trường Sa, người Việt hải ngoại còn sẽ kiện ……. 3 – Hiện nay các nước khối Asian đã kết hợp lại với sự ủng hộ của Mỹ, Nhật, Úc, Ấn…để đối phó với Trung công, nếu VN không tham gia mà chỉ núp bóng anh láng giềng TC sẽ lập tức bị đào thải. 4 – Nếu đảng CSVN im tiếng thì đến lúc “tức nước vở bờ”, sự quyết tâm của người Việt hải ngoại và toàn dân Việt Nam đòi lại được chủ quyền biển đảo thì đảng CSVN bị bẻ mặt và chắc chắn nhân dân Việt Nam sẽ không tha cho những tên CS bán nước hại dân này. Tác giả đã nói:” luật biểu tình do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu Quốc Hội đưa vào chương trình soạn luật cũng chỉ là một “đòn hờ” nhằm đối phó tình hình hiện nay” thật không sai. - Sau lời tuyện bố chắc nịch của ông Thủ tướng thì ngày 25.11 thì ngày 27.11 có cuộc hốt người tại Hà Nội vì biểu tình ủng hộ thủ tướng và bắt bớ ở Sài Gòn - Lúc 17 giờ 30 tối hôm 29 tháng 11 ông Andre Menras – Hồ Cương Quyết Một người Việt gốc Pháp cùng bạn bè cũng như anh em trong đoàn làm phim của hãng phim TFS dự định chiếu ra mắt cuốn phim Hoàng Sa Việt Nam - Nỗi đau mất mát trong vòng thân hữu tại quán cà phê Ami thuộc khu du lịch Văn Thánh, Quận Bình Thạnh TPHCM lại bị cấm trong khi cuốn phim này đã được sự chấp thuận của nguyên chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết. Mặc dù tất cả những việc làm trên đều có lợi ích cho VN trong việc chứng minh chủ quyền ở HS – TS. - Mới đây ngày 29.11 có 2 tàu cá của Việt Nam bị tàu lạ đâm:là tàu QN 94094 của thuyền trưởng Mai Thời Ty – Quảng Ngãi, và Tàu cá thứ hai, mới bị đâm thủng ngày 1 tháng Mười Hai, mang bảng số PY 90965 của thuyền trưởng Trần Văn Đông, phát xuất từ Phú Yên, Tuy Hoà. Mới đây ngày 28.11 báo Tuổi Trẻ còn đăng bài viết “Giải pháp đòi lại Hoàng sa” trong đó có đoạn: “Nhà nước cần phổ biến thông tin một cách sâu rộng trong toàn dân và kiều bào để có sự hậu thuẫn cao nhất cho sự nghiệp lớn này. Nhân dân ta thông hiểu đầy đủ thì mới gia tăng sức mạnh của ngoại giao nhân dân và tác động mạnh mẽ đến nhân dân Trung Quốc và Hoa kiều trên toàn thế giới. Chúng ta cần kêu gọi tập trung chứng cứ về Hoàng Sa, đồng thời đề nghị các học giả Việt Nam trong và ngoài nước cung cấp, phân tích và hệ thống hóa các chứng cứ này”. Đã 36 năm cưỡng chiếm miền nam, đến hôm nay CSVN mới nhận thấy được sức mạnh của toàn dân hay sao? Có thật là CSVN cần vào nhân dân hay không, người dân có được thực hiện quyền làm chủ đất nước hay không? Nhìn vào thực trạng xã hội đó là câu trả lời chính xác. Như vậy chúng ta thấy rằng những lời tuyên bố như đinh đóng cột của ông thủ tướng có giá trị hay không? Đó có phải là tâm huyết, là phát xuất từ lòng yêu nước thương dân của CSVN hay không? CSVN có thực lòng dám chống lại kẻ láng giềng xấu bụng kia không?Đại bịp!!!! mỵ dân để củng cố quyền lực mà thôi. Nên tác giả đã than: “Không làm gì có điều người dân Việt Nam mong đợi: các nhà lãnh đạo hiện nay chống Trung Quốc” - Nhìn lại đất nước chúng ta thấy rõ điều tác giả nói:” bất công xã hội thể hiện qua sự chênh lệch giàu nghèo quá đáng giữa quan chức và cán bộ Cộng sản so với đại bộ phận dân chúng, chính sách bất công về đất đai, nền giáo dục trì trệ v.v..” - Nhìn lại bản thân ông thủ tướng qua nhiệm kỳ đầu và đầu nhiệm kỳ thứ hai đến nay: nếu ông là một người tài năng biết nghĩ đến quốc dân đại sự thì ông đã không: ký lệnh cho khai thác bauxit ở Tây nguyên, không cho TC thuê rừng đầu nguồn miền thượng du Bắc Việt, không che đậy cho Cty Vinashin làm mất đi hàng chục nghàn tỷ đồng mồ hôi nước mắt của dân đen, đã không … Chẳng qua ông ta chỉ là cái loa tuyên truyền cho đảng CSVN mà thôi. Ôi !!! thủ tướng của một quốc gia!!!! Tiếng cuốc kêu